“ Giám đốc Tạ, anh đợi một chút, tôi đi chuẩn bị bữa sáng cho mọi người.” Đường Anh dọn đồ xong, tạm thời không còn việc gì của cô nữa, đứng dậy chủ động đi làm đồ ăn sáng:
“ Cám ơn, mấy ngày qua cô và Thiên Kiều vất vả rồi.” Tạ Kỳ Phong khẽ gật đầu cám ơn:
Đường Anh lui khỏi phòng, nơi này là một biệt thự hai tầng, cách trấn Lâm Hải 9 km, thuộc về nơi người có tiền nghỉ ngơi, tính riêng tư cao, chỉ có điều không hay là điều kiện sinh hoạt không thuận tiện cho lắm, thiếu thốn công trình phụ trợ.
Tạ Kỳ Phong thấy Quản Thiên Kiều trong trạng thái nửa tỉnh nửa mơ vẫn làm việc, nhắc nhở:“ Cô đi nghỉ ngơi một chút đi, trong thời gian ngắn đoán chừng không phát hiện được tin tức gì có giá trị đâu.”
“ Thời gian dài cũng chưa chắc có phạt hiện ... Chỉ có thể theo dõi được vị trí đó, tiến hành khôi phục mộc thời gian, bộ mạch repeater chỉ có thể chặn được ghi chép của hòm thư trong ứng dụng chat, nếu thực sự có một tên gián điệp ẩn mình sâu bên trong Đồng Minh, hắn sẽ không dùng mấy thứ trẻ con dễ bị nắm thóp này đâu.” Quản Thiên Kiểu mắt lim dim, cô luôn thấy kỹ thuật lúc nào cũng kém nhu cầu rất xa:“ Tôi thấy kế hoạch của anh và Cừu Địch rình rang, hiệu quả chẳng cao.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây