Đôi khi thiên tài đem ra so với thằng ngốc là như thế, mọi người mất nửa ngày trời không nghĩ ra cách gì, càng bàn lại càng làm mọi chuyện phức tạp, để rồi Bao Tiểu Tam chẳng nghĩ gì nói một câu, khiến Cừu Địch như bừng tỉnh. Thế là Bao Tiểu Tam được thể vỗ bàn, mặt vênh lên:“ Xem đi, tôi đã nói với mọi người rồi, mẹ tôi luôn khen tôi thông minh.”
Hai cô gái cười khúc khích, Cảnh Bảo Lỗi không tin nổi:“ Cừu Địch, tiền chưa tới tay, không tới mức choáng đầu rồi chứ?”
“ Không hề choáng, cứ làm như thế, trước tiên chúng ta đi bước nào tính bước đó, có điều chúng ta không tới Đồng Minh làm bảo an, nhiều hạn chế, quyền lực lại thấp, cứ tới thẳng chỗ Tiêu Lăng Nhạn làm vệ sĩ luôn, thấy được không? Như thế sự xuất hiện đột ngột của chúng ta sẽ không khiến người ta hoài nghi, dù sao nhà cô ta vừa mới xảy ra sự cố, tăng cường vệ sĩ là hợp lý.”
“ Hai nữa là như thế chúng ta có thể mượn danh nghĩa Tiêu Lăng Nhạn, dễ tiếp xúc với cao tầng của Cty Đồng Minh hơn, khi đó còn thiếu cơ hội ra tay à? Thiết bị nghe trộm gắn đầy người bọn chúng luôn ...”
“ Cứ làm thế đi, chỉ cần Tiêu Lăng Nhạn dám để chúng ta làm như thế thì chúng ta cứ thẳng tay mà làm, không cần áp lực tư tưởng gì hết. Dù có loạn thì cũng là Đồng Minh loạn, không loạn sao có sơ hở để lợi dụng, thắng thì tốt, thua thì cũng làm cho nó bung bét luôn ... Các cậu có chơi không?” Cừu Địch một khi xác định phương hướng hành động thì sự quyết đoán của y rất cao, năng lực vạch kế hoạch cũng không tồi, chỉ là đôi khi đi vào chi tiết hơi trật đường ray một tí:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây