Tiêu Lăng Nhạn đi ra quầy bar ngồi xuống ngắm cảnh ngoài cửa sổ sát trần, tâm trí lại chẳng đặt vào cảnh sắc, cô nghe thấy tiếng bước chân dẫm trên sàn luyện tập, tiếng đóng cửa, quay đầu lại quả nhiên người kia thản nhiên như không mà đi rồi, chẳng nói thừa một câu.
Đối phương không tức lại khiến Tiêu Lăng Nhạn tức điên, tới khi trợ lý Quách nghe thấy tiếng đổ vỡ chạy vào thì mới biết đối phương đi rồi.
Hai tiếng sau trợ lý Quách tới khách sạn nơi đám Cừu Địch đang tạm chú, chuẩn bị giao thiệp thì đã người đi lầu trống, đối phương trả phòng đi cả tiếng, lúc này Tiêu Lăng Nhạn có gọi điện cho Tạ Kỳ Phong thì người ta cũng không nghe nữa. Sau vài lần gọi điện thì không liên lạc được, hẳn là bị người ta cho vào sổ đen rồi.
Tiêu Lăng Nhạn như kiến bò chảo nóng, nếu bảo cô đi tìm công ty điều tra thương vụ khác, thế thì mọi chuyện lại bắt đầu từ đầu, lại từng bước thăm dò, không biết tốn bao nhiêu thời gian tiền bạc ...
Đoàn người Cáp Mạn đúng là đi rồi, sau khi Cừu Địch trở về nói kết quả cuộc nói chuyện với Tiêu Lăng Nhạn thì toàn bộ thống nhất từ bỏ. Trả phòng, thuê xe tới Hàng Châu, hiện đang ngồi xe bus tới sân bay quốc tế Tiêu Sơn rồi. Như vậy cũng hợp ý Tạ Kỳ Phong, bọn họ đã làm hết sức, có thể ăn nói với Tôn Xương Cam ... Thậm chí có thể nói, kết thúc ở đây Tôn Xương Cam còn nợ họ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây