Cừu Địch không trả lời Tiêu Lăng Nhạn mà tới bên bao cát, hít hơi xuống tấn thu tay, bước tới, một đòn tiến bộ xung quyền, xoay chân, giật khuỷu, chỉ trong chớp mắt bao cát bị động tác hoa mắt của y đánh văng liên tục, phát ra tiếng va chạm mạnh tới đáng sợ.
Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!
Tiêu Lăng Nhạn hơi sốc, mỗi khi bao cát bị đánh văng đi thân hình Cừu Địch nhanh như cắt áp sát, tung đòn, lần nữa đánh nó bay sang hướng khác. Vì Cừu Địch không dùng tới chiêu thức, y hoàn toàn sử dụng đông tác rất cơ bản, Tiêu Lăng Nhạn không nhận ra được y đang dùng võ công gì, ít nhất cô nhìn ra, Cừu Địch xuất chiêu không có chút màu mè nào, lực đạo mạnh tới mức giá sắt kêu kẽo kẹt liên hồi.
Đánh liên tiếp mười mấy quyền, Cừu Địch nhảy ra ngoài, thu chiêu, từ từ thở ra, mặt không đỏ, mồ hôi chưa chảy, chứng tỏ vừa rồi y còn giữ sức.
Thế này khỏi cần nhắc tới chuyện giao lưu quyền cước nữa rồi, Tiêu Lăng Nhạn ngoắc ngón tay kiêu kỳ đi trước, vừa đi vừa nói:“ Hi vọng đầu óc của anh cũng hữu dụng như quyền cước của anh, đi theo tôi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây