Rào! Rào! ...
Tiếng nước chảy dừng lại, Đường Anh hai tay gom tóc lại, nước bắn lên gương, cô tắm rất lâu, nước rất nóng, tựa như muốn dùng nước nóng gột rửa đi hết thứ bẩn thỉu trên người, hơi nước bốc lên, dưới ánh đèn không quá sáng trong phòng tắm, cảnh tượng trở nên mờ mờ ảo ảo.
Da thịt thấm nước nóng lên màu hồng đào quyến rũ, những dọn nước men theo thân thể uốn lượn chảy xuống, cặp vú săn chắc, bờ eo thon thon làm nền cho bờ mông tròn lẳn, bắp đùi thẳng tắp trắng phau không chút tì vết như đang toả ra hơi nóng. Khi đi học tắm trong phòng tắm công cộng, vóc dáng của cô luôn thu hút ánh mắt hâm mộ và đố kỵ của người cùng giới, trước nay đó luôn là nguồn gốc tự tin của cô.
Một tiếng trước, Đường Anh còn ở trong phòng tạm giam của phân cục cảnh sát, sợ hãi co ro trong góc, cảnh sát quát tháo, trong ngoài phòng nồng nặc mùi khai thối, mùi nước hoa rẻ tiền gắt mũi của đám nữ nhân buôn phấn bán hoa, còn cả tiếng hét không rõ nguyên cớ thi thoảng vang lên, đều làm cô sợ hãi. Lúc đó Đường Anh nghĩ, xong rồi, đời này của mình xong rồi, nếu lý lịch bị dính một tội danh như vậy, cô có nhảy xuống Hoàng Hà cũng không rửa sạch được.
Cô không ngờ chuyện xoay chuyển nhanh như thế, không tra hỏi, không thẩm vấn, một nữ cảnh sát gọi tên cô, phát đồ xong thì mặt mày lạnh tanh nói với cô một câu:“ Cô có thể đi rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây