“ Cô Đường, mời ngồi.” Tiêu Lăng Nhạn không rời khỏi chỗ, giữ nguyên tư thế hai tay đan vào nhau, đưa ngón trỏ ra tùy ý chỉ một cái:
Đường Anh rất khiêm nhường, một tay giữ ngực áo, tay đè mép váy ngồi xuống sô pha:“ Cám ơn giám đốc Tiêu.”
Tiêu Lăng Nhạn đi thẳng vào chủ đề:“ Người phải cám ơn là tôi, nếu không phải các cô từ ngàn dặm xa xôi tới đây, tôi cũng không biết đã bị người khoét góc tường tới mức độ này rồi.”
Câu này một lời hai ý, Đường Anh bỗng nhiên thấy gò má hơi nóng lên, cười xấu hổ, cũng nói thẳng:“ Vậy giám đốc Tiêu, hợp đồng giữa chúng ta đã có thể kết thúc được chưa?”
“ À, vừa rồi tôi cũng đang nghĩ chuyện này.” Tiêu Lăng Nhạn giơ bản hợp đồng ký với Cáp Mạn vào hơn một tuần trước, buồn chán lật với trang, lại trầm ngâm một hồi rồi nói:“ Ý cô là tới đây đã kết thúc rồi sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây