Phòng họp lớn nằm tầng 17 tòa nhà hành chính của Cty Khoa kỹ Đồng Minh, trước kia khi Tiêu Thanh Vân còn làm chủ tịch, vốn ở tầng 18, từ khi ông lui về giao công việc cho con cái, việc đầu tiên Tiêu Lăng Nhạn là chuyển hết phòng ban khác xuống dưới, cô độc chiếm tầng 18, ở đó có một phòng họp nhỏ, cô ít khi tham gia vào cuộc họp lớn thế này.
Vừa bắt đầu, không khí cuộc họp đã căng thẳng rồi.
Chúc Sĩ Bình là tổng giám đốc được thuê về, nhưng có uy tín tương đối lớn trong tầng quản lý của Đồng Minh, hắn nhận ra sắc mặt không dễ coi của Tiêu Lăng Nhạn, liền cười lên tiếng:“ Mảng sở hữu trí tuệ vẫn cần phải chú ý, tôi không phủ nhận hàng giả hoành hành, nhưng nhìn ngược lại, nếu phát triển tới mức không ai tôn trọng sáng tạo của người khác, không ai coi trọng quyền sở hữu của người khác, vậy tương lai còn ai đi sáng tạo phản triển nữa? Mọi người đều đi làm hàng nhái, vậy lấy cái gì ra mà nhái? Hàng chính hãng chết, hàng nhái cũng chết theo. Đây là vòng tròn ác tính, cuối cùng là tự hại mình.”
Hắn vừa lên tiếng một cái, phía dưới có chất vấn ngay, đó là một nữ giám đốc tên Ngô Hiểu Tuyền, là thân thích phía nhà mẹ đẻ của Tiêu Lăng Nhạn:“ Anh nói thế nào chứ, hàng giả hàng nhái cũng không phải ngày một ngày hai nữa, người có tiền vẫn mua hàng hiệu, không tiền mua hàng nhái, nếu như anh nói thì tất cả cùng chết lâu rồi.”
Chúc Sĩ Bình vẫn hòa nhã đáp:“ Luận điểm của chị chỉ là lợi ích ngắn hạn, để tôi lấy ví dụ cho chị nghe, hàng dệt kim giả của Giang Chiết là tốt nhất, giày dép giả của Phúc Kiến tốt nhất, mắt kính giả của một dải Đài Châu tốt nhất, mọi người không phải đối chứ?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây