“ Tôi không suy đoán như chị, tôi phải có thông tin phân tích, phải có mục tiêu mới đào xới được, không có mục tiêu thì tôi ra tay thế nào?” Quản Thiên Kiều cũng chịu:
“ Tôi thấy ... Chúng ta nên triệu tập bọn họ về, cùng nhau chia sẻ thông tin đi.” Đường Anh nhớ tới nhóm nhân mã còn lại, mấy ngày qua bọn họ lêu lổng bên ngoài, cô hiếu kỳ hỏi:“ Đúng rồi, bọn họ đang làm gì? Có manh mối gì không? Tôi rất tò mò với chuyện đi trấn Truân Binh của các cô đấy, đó là mảnh đất dữ, thực sự không hiểu sao các cô lại làm được, khi nào có thời gian chúng ta phải nói chuyện thật kỹ về chuyện này.”
“ Chị sẽ không muốn biết đâu.” Quản Thiên Kiều một tay chống má, uể oải như mèo lười:
“ Ý cô là sao, cô nói chuyện bây giờ, hay là chuyện ở trấn Truân Binh?” Đường Anh cứ cảm thấy có chướng ngại khi giao lưu với Quản Thiên Kiều:
“ Tất cả, tôi đoán hiện họ chẳng làm cái gì cả ... Ôi chị chứ tự xem đi là hiểu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây