Một người thì dáng cao ráo, tướng mạo đường đường, một người yểu điệu quyến rũ, hai người họ đứng cạnh nhau khiến người ta có cảm giác xứng đôi vừa lứa.
Hai người này bàn công việc như đang tán tỉnh nhau, thái độ Chúc Sĩ Bình với Đường Anh khác hẳn khi nói chuyện với Quản Thiên Kiều.
Như lúc này đây, Đường Anh tỏ vẻ không hiểu, cô hơi ngửa mặt lên, đôi mắt chăm chú tựa như đang đợi câu trả lời, nhưng ánh mắt long lanh tựa tố cáo điều khác: “ Nếu đã không có khả năng tiết lộ bí mật, vì sao chủ tịch Tiêu lại nhất định muốn mời chúng tôi?”
“ Như tôi vừa mới nói, chỉ là hoài nghi ... Ở cái quốc gia thần kỳ của chúng ta, hàng giả và hàng nhái đã thành một loại văn hóa, chúng tôi muốn độc quyền sản phẩm của mình là gần như không thể. Mỗi sản phẩm mới lên thị trường, nhiều nhất là một tháng, nhanh nhất thì chưa tới một tuần đã có sản phẩm cùng chất lượng với giá thấp hơn xuất hiện rồi.” Chúc Sĩ Bình đưa tay làm động tác màu mè, biểu hiện hết cách, không quên nở nụ cười ôn hòa với Đường Anh:“ Chuyện như vậy chúng ta chỉ biết cười chấp nhận thôi.”
“ Nhưng theo chủ tịch Tiêu nói, sản phẩm làm nhái ở phương diện chế tác, sử dụng vật liệu, mức độ tương đồng chất lượng cực cao.” Đường Anh lại hỏi:“ Chẳng lẽ anh không thấy đáng nghi?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây