Đúng rồi, Cảnh Bảo Lỗi nhớ ra, hôm đó Bao Tiểu Tam ngủ rất say, thậm chí khi đi xe khách có em gái xinh xắn ngồi bên, hắn chẳng để ý cứ ngáy như sấm, té ra là vì cái chuyện này à? Nói thế Cảnh Bảo Lỗi hơi tin rồi, không ngờ thằng đó vừa được ngủ với nữ nhân, lại vừa kiếm được hai bữa cơm nữa, lần này không hâm mộ không được rồi, thằng xấu phát hờn đó cũng kiếm được nữ nhân, lẩm bẩm:“ Thế mà cũng được sao?”
“ Nào, Tam Nhi, câu chuyện này nhất định đặc sắc vô cùng, mày giúp Bảo Đản xóa mù đi, từ thần thái, tư thế, âm thanh, tất cả phải kể lại chi tiết. Mày nhìn Bảo Đản mà xem, nhất định là còn ngây thơ chưa trải sự đời, chưa biết mùi nữ nhân, đúng không?” Cừu Địch khiêu khích xúi bẩy:
Bao Tiểu Tam có cơ hội khoe chiến tích làm sao chịu bỏ qua, thế là ngoắc ngoắc tay, ba cái đầu cùng chụm lại kể toàn bộ quá trình ... Chẳng biết từ khi nào máy bay chuyển bánh, sau đó bay lên trời, Bao Tiểu Tam chỉ thấy hơi khó chịu một chút, sau đó phát hiện ra mình đã ở trên trời rồi không hay, nhìn qua cửa sổ Bắc Kinh rộng lớn chỉ còn lờ mờ, tức giận trừng mắt với Cừu Địch:“ Mày cố ý chứ gì, tao mải kể chuyện lỡ chuyện máy bay cất cánh rồi, chưa có cảm giác gì đã lên trời.”
Không lâu sau máy bay lúc này đã ổn định ở độ cao tầm 8000 mét, mây trắng bắt đầu lấn át mọi cảnh tượng, ngồi trong máy bay sẽ rất khó tưởng tượng nó đang bay đi với tốc độ chóng mặt.
“ Tin tao đi, chuyện mày làm sướng hơn cả ngồi máy bay đấy.” Cừu Địch vỗ về:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây