Thương Hải Điệp Ảnh

Chương 167: Ngàn dặm đường xa xôi. (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Mùa thu ở phương bắc mới thực sự giống mùa thu, màu xanh mướt núi đồi biến thành màu xanh đen, sáng sớm sương mù mịt, khiến người ta cảm giác lạnh lẽo khác thường, đến khi mặt trời xuất hiện lên ao, mặt đất ấm áp lại khiến người ta thấy khô nóng khó chịu.

Cái loại thời tiết đặc thù này khởi nguồn từ vùng núi nội địa phương bắc, chính xác hơn là tây bắc, nơi này độ cao lớn, núi non trùng điệp, khung cảnh hùng vĩ, gió biển không tới được nơi này, tạo ra cảnh tượng mùa thu phong tình độc nhất.

Nơi này tầng tầng lớp lớp ruộng bậc thang, trồng xen canh giữa cây lương thực và các loại cây ăn quả, nhiều loại lắm, dâu, táo, lê, hạch đào, nhưng nhìn thấy nhiều nhất là ngô, nhiều tới lúc có đoạn trừ ngô ra không thấy gì khác. Ngô ở đây cao lớn khác thường, cao hơn người bình thường, lúc này lá đã ngả sang một màu vàng đẹp mắt.

Một chiếc xe khách tầm trung kiểu cũ đi trên đường cao tốc, nghiêm túc mà nói thì không tính là đường cao tốc gì, toàn tuyến giới hạn tốc độ 80 km/giờ. Thi thoảng lại nhấp nhô, rồi thì đường hầm xuyên núi đen ngòm ngòm dài mấy km, không thì lại cầu vượt cao, nhìn ra ngoài cửa sổ một cái, vách núi hun hút sâu mấy chục km vắt ngang làm du khách chưa từng thấy loại cảnh sắc này phải toát mồ hôi lạnh.

Cảnh Bảo Lỗi chính là người như thế, hắn vừa nhìn một cái đã “ọe”, nôn khan không ngừng. Quản Thiên Kiều tưởng hắn bị say xe, muốn lấy túi cho hắn nôn, không ngờ Cảnh Bảo Lỗi nói chỉ sợ thôi, muốn đổi chỗ ngồi với cô, không muốn tranh vị trí gần cửa sổ nữa. Hai người đổi chỗ xong, Cảnh Bảo Lỗi quay đầu nhìn Bao Tiểu Tam ở ghế sau, Tam Nhi ngả đầu dựa vào lưng ghế, ngáy còn to hơn cả động cơ, ngủ say tít làm thiếu nữ xinh xắn ngồi bên cạnh nhăn mặt khó chịu.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)