Không ngờ câu hỏi đầu tiên của cô gái này lại là thế, Tạ Kỳ Phong có chút buồn cười:“ Chuyện đó phải tự cô mày mò thôi, có thu nhập cố định, cũng phải có lương theo thành tích, phương pháp nuôi dưỡng những gián điệp này khác nhau lắm không có cách thức tiêu chuẩn cố định nào.”
“ Tôi ví dụ có một số công ty săn đầu người, bọn họ tóm điểm yếu của người ta, đổi tình báo thương nghiệp trong tay họ. Có một số công ty thương vụ, bọn họ không có quá nhiều nhân viên điều tra, họ chuyên ra giá để mua lấy tin tức tính báo từ dân chuyên nghiệp, sau đó dựa vào thông tin nắm trong kiếm người mua giá cao hơn. Hay như tôi, tôi thích bồi dưỡng gián điệp chuyên nghiệp ...”
“ Ở mặt này như tôi nói không có hình thức cố định, quan trọng là khi cần dùng người, cô phải chỉ huy được bọn họ, khi xảy ra vấn đề, lại không để liên lụy tới bản thân ... Đừng phản cảm, đây là chuyện làm ăn, là giao dịch, nếu có định dùng góc độ đạo đức hay pháp luật để nhìn chuyện này, vậy thì coi như tôi chưa nói gì cả.” Tạ Kỳ Phong tới đó quả nhiên là chuyên tâm vào lái xe, không nói thêm gì nữa:
Đường Anh lại hít sâu, bầu ngực đẩy đặn nhấp nhô mấy phần, cô mới từ hưng phấn lo âu trấn định lại, dù gì cô qua thực tiễn rồi. Toàn bộ sự kiện ở trấn Truân Binh, từ hi vọng tới thất vọng, từ ỷ lại tới vứt bỏ, rồi chặt đứt liên quan không chút nương tình. Nếu như không phải mấy người trẻ tuổi đó kiếm được thứ đủ để đàm phán điều kiện có lẽ hai bên chẳng bao giờ gặp lại nhau nữa, làm gì có chuyện chuyên môn lái xe tới Tp Bắc Ninh đón người thế này.
“ Nếu bọn họ muốn ứng tuyển thì sao? Ý tôi là, bọn họ có hợp đồng trước đó, nếu họ muốn vào công ty chúng ta thì sao?” Đường Anh còn chút khúc mắc:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây