Một cọc tiền khẽ đặt trên ngưỡng cửa một căn nhà đất cửa gỗ.
Đó là nhà Nhị Bì, cái tên lưu manh đường phố đó tới giờ vẫn còn bị giam giữ, nhưng nơi bị giam còn tốt hơn nhà của hắn, nhà chỉ có bốn bức tường, đồ đạc gần như chẳng có gì. Cha hắn hành động bất tiện, ngồi ở ngưỡng cửa phơi nắng, áo thì cũ, đầu tóc bẩn thỉu, trông như ăn mày.
“ Thằng bé này, về làm cái gì?” Ông già mở mắt ra, cánh tay như vỏ cây run run cầm lấy tiền, gương mặt đờ đẫn:
“ Cháu về thăm bác.” Kỳ Liên Bảo tới gần hơn, châm cho ông già điếu thuốc:
“ Được rồi đi mau đi, cảnh sát sẽ tới bắt cậu đấy.” Ông già biết ăn cây nào rào cây đó:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây