Cừu Địch im lặng lắng nghe, mặt hơi đỏ, quả thực y chuyên môn luyện hai chiêu độ khó cao mang tính xoay chuyển tình thế đó để khoe khoang võ thuật. Từ lúc thua Kỳ Liên Bảo, y mất lòng tin, hôm đó thua quá áp đảo, thua tới nghi ngờ chính bản thân, có điều tính y cứng đầu, không phải một hai câu mà phục:“ Thể hình chúng ta không tương xứng, đó cũng là nguyên nhân lớn tôi thua anh, tôi không có ưu thế về thể hình, không lấy kỹ xảo bù đắp thì dùng cái gì?”
“ Ha ha ha, xem ra trận đòn hôm đó của tao để lại hậu quả hơi bị nặng rồi ... Tao đây, không chỉ một lần bị người chưa từng luyện võ đánh cho không chống đỡ được.” Kỳ Liên Bảo nói rồi vén áo thun lên, chỉ ngực, vai, bụng đều có những vết xẹo đáng sợ:“ Nắm đấm không sắc bén bằng dao, dao không nhanh bằng súng, võ lực không tàn nhẫn bằng lòng người.”
Đang nói tới võ thuật, tự nhiên Kỳ Liên Bảo nói câu này làm mấy người khác ngây ra, không hiểu hắn đang nói gì.
“ Từ xưa tới nay tất cả những hảo hán xem thường sinh tử, coi trọng nghĩa khí đều là những thằng ngốc không thức thời.” Kỳ Liên Bảo uống hết chai rượu, đột nhiên xoay chai rượu đập thẳng vào đầu Cừu Địch:
Ba người kia giật mình chưa kịp hét lên thì chai rượu đã dừng lại sát đầu Cừu Địch, Kỳ Liên Bảo thấy Cừu Địch không hề nhúc nhích, ngồi về chỗ:“ Xem ra mày chỉ bị đánh cho hoang mang thôi, chưa bị đánh cho sợ vỡ mật, thế thì tao không cần nói nữa, tự mình trải nghiệm rồi ngộ ra đi, không tệ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây