Chỗ này không có người sinh sống từ lâu rồi, ngoài ánh sáng chiếu ra từ đèn pin thì không còn nguồn ánh sáng nào khác, đèn pin cũng chẳng soi sáng được bao xa, bốn người vẫn như bị nuốt chửng bởi bóng tối vô bờ.
Cừu Địch vẫn đi đầu dẫn đường còn kể chuyện:“ Khi còn nhỏ đi đường vào buổi tối, cha tôi nói với tôi thế này, trên đời này không có chuyện gì đáng sợ hết, sợ hãi do trong lòng sinh ra, là tự bản thân mình dọa mình thôi.”
“ Nếu sói tới thì sao?” Cảnh Bảo Lỗi phản bác:
“ Thảo nguyên đã thoái hóa tới mức này rồi, sói tới đây cũng gạt lệ mà đi thôi.” Cừu Địch đùa một câu làm mọi người thoải mái hơn một chút:
Bao Tiểu Tam đi lấm lét như trộm, hai mắt không ngừng đảo quanh, nhưng ngoài đêm tối ra làm cái có gì khác:“ Thế âm thanh vừa rồi là cái gì?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây