Kỳ Liên Bảo nói như thế có vẻ như hắn sẽ không kiếm chuyện với bọn họ nữa, Bao Tiểu Tam thở phào, ai ngờ thứ ôn thần đó sắp đi rồi Cừu Địch còn ngăn lại:“ Anh mà cứ đi như thế, sớm muộn cũng thành con quỷ hồ đồ, anh chạy không thoát đâu.”
“ À, thú vị đấy, vậy mày nói xem tao phải làm sao mới có thể biến thành người thông minh?” Kỳ Liên Bảo lần nữa bất ngờ:
“ Chỉ cần trao đổi tình huống với người thông minh là anh sẽ biết thôi.” Người này không chỉ là người trong cuộc, hơn nữa lại còn khiến Hoa Hâm phải tốn công đối phó như thế, Cừu Địch cho rằng, hắn nhất định là biết không ít chuyện:
“ Bây giờ tao là tội phạm truy ngã rồi, mày tin tao à?” Kỳ Liên Bảo liếc xéo y nói:
“ Tin, tôi cho rằng người có thể luyện quân thể quyền tới mức đó, dù có kẻ ác cũng không thể nào là hạng tiểu nhân vô sỉ được.” Câu này của Cừu Địch làm ba người bạn muốn cáo tường, sao bọn họ không sớm phát hiện tên này đầu óc có vấn đề, đây có phải là truyện võ hiệp Kim Dung đâu, lý lẽ kiểu gì vậy hả trời? Cừu Địch không ngờ bổ xung một câu:“ Ngày hôm đó cám ơn anh nương tay, nếu không bây giờ tôi cũng nằm trong bệnh viện nối xương rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây