Cảnh Bảo Lỗi nghe tới đó chỉ Bao Tiểu Tam:“ Thấy chưa, tôi nói đúng không, bọn chúng không tìm được người chụp trộm cho nên mới tiến hành điều tra kiểu trải thảm. Kết quả vừa vặn bị người ta lấy ra công kích. Giống như chúng ta nhìn ra chuyện phóng viên giải trí bị đánh giữa phố, hẳn mục đích là đưa Kỳ Liên Bảo đi.”
“ Người ta có ngốc như vậy không? Chuyện từ một tháng trước rồi, sao phải để tận một tháng mới đi tìm đương sự?” Bao Tiểu Tam chỉ ra ngay sơ hở:
Đúng thế, nói vậy cũng vô lý, chuyện cả tháng rồi mà, Cảnh Bảo Lỗi hồ nghi:“ Chẳng lẽ là vì tên họa sĩ Lý Kính Tùng? Hay là ông chủ phía sau hắn là Hoa Hâm? Hoa Hâm muốn thu lại quyền kinh doanh phim trường, muốn khai chiến với thương mại Bằng Trình?”
“ Mày nói vớ vẩn gì vậy? Muốn chơi thì nhắm vào tiền chứ, chơi cái thằng Kỳ Liên Bảo tác dụng chó gì, chỉ là thằng tay sai thôi.” Bao Tiểu Tam chống đối ngay:
Nhưng mà phải nói cái đầu óc đơn giản của Bao Tiểu Tam lần này nói có lý lắm, Cừu Địch tới giờ đầu vẫn đau, nghe hai người họ càng cạc càng cạc như vịt, cảm giác bị dùi xuyên đầu, nói vào:“ Chúng ta thảo luận thứ vô dụng này làm gì, tầng cấp không đủ, thông tin quá ít, chúng ta căn bản không phán đoạn được đâu, khác đếch gì bán rau lo chuyện trùm ma túy.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây