“Yên tâm, hướng phải ở phía trước, rất nhanh sẽ qua một cái sườn núi thôi.” Trần Quốc Thảo thuận miệng đáp.
“Ừ.” Trương Vinh Phương gật đầu.
Rất nhanh, một đội người lại đi ngang qua một cái sườn núi, chỉ là hai bên phía trước không thấy có bất kỳ nơi nào để thích hợp làm doanh trại.
“Nơi này không có cách nào nghỉ ngơi được. Trần gia huynh đệ, có phải ngươi nhớ lộn không?”
Nam tử cầm phật châu trong đội ngũ mở miệng hỏi. Lúc này thể lực hắn ta đã sắp không chống đỡ được nữa, có chút thở hổn hển.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây