Người còn lại là một nam tử cao lớn, trường bào đen viền bạc trên người không che giấu được đường cong cơ bắp cường tráng.
Mặc dù ngũ quan dung mạo không đẹp trai lắm nhưng khí chất trầm ổn tự tin, mỗi cái nhấc tay đều chủ yếu là im lặng bình thản, thêm vào không ít phần.
“Trương Ảnh ca, hôm nay huynh đã đồng ý với ta, đừng qua loa cho xong đấy. Viên hội lần này không giống các viên hội trước, những người đến đây đều xuất thân từ gia đình tốt hoặc là người tài đức. Ngoài ra, còn có một số nữ tử dung mạo xinh đẹp, lại vừa đúng tuổi cũng sẽ đến.”
Lý Hoắc Vân nghiêm túc khuyên.
“Tuổi tác của huynh đã trưởng thành rồi mà chưa để lại mầm mống cho Trương gia. Chẳng lẽ phải đợi đến bốn mươi, năm mươi tuổi mới đi tìm? Khi đó thì huynh còn tìm được cái gì tốt nữa? Đơn giản chỉ nhìn xuống mà thôi. Nhưng hiện tại với điều kiện của huynh, hoàn toàn có thể nhìn lên á.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây