“An toàn, ngươi quen tên đó à?” Nhưng Nhạc Đức Văn lại không hề thả lỏng mà chỉ vào một người ở hướng Nguyên Thành và trầm giọng hỏi.
u Nam ngẩng đầu nhìn sang bên kia với tâm trạng và sức lực cạn kiệt.
Chỉ thấy một lão nhân tóc hoa râm, khoác áo màu đen, tay xách vali đang đứng trên con đường duy nhất dẫn vào thành.
Ánh mắt lão nhân sâu thẳm mà bình tĩnh, nhìn chằm chằm về phía này, trông như đang nhìn về phương xa, lại có vẻ đang nhìn lom lom vào hai người.
“Hắn ta… chẳng lẽ là…! ?” u Nam có tố chất thân thể cực mạnh, thị lực cũng mạnh hệt như vậy, lúc này vừa thoáng trông thấy tinh thể màu tím còn hơi mỏng trên người đối phương y như lúc đầu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây