“Giá cả chuyển hóa thành huyết duệ tinh huyết bình thường cấp thấp nhất chỉ cần năm vạn là được. Năm vạn đó, ở đây tùy tiện làm những công việc lặt vặt, trong vòng một năm vất vả tiết kiệm một chút là có thể gom góp được rồi. Ngài nói xem có phải tỉ lệ chất lượng – giá cả rất thỏa đáng không?” Tiểu nhị cảm khái nói.
“Là đạo lý này. Chẳng qua, ta nghe nói, người bên ngoài đều gọi Nguyên Thành chúng ta là đô thành tội ác, không biết tại sao lại có lời đồn như vậy.” Trương Vinh Phương dò hỏi.
“Không phải chính là do chúng ta uống máu đó sao? Có kẻ bại hoại chuyên hút máu tươi của người sống trước, từ đó hủy hoại thanh danh của chúng ta. Nhưng mà thứ bại hoại như vậy cực ít, dù sao máu của người sống cũng đâu thể thơm ngon như nồi lẩu huyết vượng nồi lẩu tê cay đâu đúng không?” Tiểu nhị cười trả lời.
Cuối cùng, hắn điều chỉnh mức độ của ngọn lửa trong chiếc đèn áp tường rồi cúi đầu bái.
“Được rồi thưa khách quan, mọi việc đều xử lý xong cả rồi, khi khách của ngài đến, ta sẽ dẫn người ấy từ chỗ quầy trước đó tới gặp ngài.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây