“Thật ra thì, ban đầu ta cho rằng ngươi sẽ gây cản trở cho ta khi ta thu thập linh ấn. Không ngờ ngươi nói được thì làm được, thật sự không có bất kỳ quấy nhiễu nào.” Nguyệt Thần tiếp tục nói: “Cho nên, ta mời ngươi cùng chứng kiến thời khắc lịch sử này!”
“Ngươi đi lên rồi có trả Nhạc sư phụ lại cho ta không.” Trương Vinh Phương im lặng một lúc rồi mở lời nói.
Nguyệt Thần nhất thời phát ra một tràng tiếng cười đinh tai nhức óc.
“Hắn tức là ta, ta tức là hắn. Tất cả của hắn đều là sự giả tạo do ta bện ra, cho dù hắn đi ra thì có thể làm được gì chứ? Vẫn sống bên trong sự giả tạo sao? Sự hiện hữu của hắn từ bắt đầu đã không có ý nghĩa gì.”
“Vậy sau khi ngươi rời khỏi đây nhớ kỹ bảo vệ chính mình, đừng để chết.” Trương Vinh Phương tiếp tục nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây