“Chậc, chẳng phải trước đây ngươi rất thích chiến đấu chém giết à?” Bạch Lân kinh ngạc nói.
“Nếu có thời gian, có thể ta sẽ đánh với hắn một trận. Nhưng đáng tiếc…” Trương Vinh Phương thở dài: “Đáng tiếc thời gian không đợi ta, không đúng thời cơ, cho nên ta đành phải giải quyết chiến đấu một cách nhanh nhất.”
“Ngươi đang lo lắng sư phụ của ngươi sao?” Bạch Lân hỏi.
“Ta có để lại giọt máu ở chỗ sư phụ để cảm ứng, hiện tại xem ra vấn đề không lớn.” Trương Vinh Phương trả lời.
Trước đó hắn chữa thương cho Nhạc sư phụ, cố ý để lại một giọt máu trên người ông, mà Nhạc Đức Văn phát hiện, cũng không loại bỏ, hai sư đồ này rất ăn ý.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây