“Làm được, thì là người sống thật sự sao? Có thể rời khỏi Thái Hư giống như ta không?” Trương Vinh Phương lại hỏi tiếp.
“Rời khỏi? Chắc là không được. Tất cả sự vật ta tạo nên, trừ phi kết cấu nhỏ nhất không có bất kỳ sai lầm nào thì mới có thể rời khỏi Thái Hư. Bằng không đều vô dụng cả thôi. Vừa đi ra ngoài thì sẽ tiêu tán.” Bạch Lân nói: “Ngươi nghĩ tới điều gì?”
“Không có gì.” Trương Vinh Phương không nói nhiều: “Đưa ta đi ra ngoài trước đã.”
“Được rồi.” Bạch Lân vung tay lên, bên cạnh hai người nhất thời có thêm một vòng sóng gợn vô hình.
Trương Vinh Phương quen thuộc đi về hướng sóng gợn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây