Hai bên vách tường còn lưu lại không ít lỗ thủng do đoản mâu đâm xuyên, mặt đất cũng có mùi máu tanh nhàn nhạt, rất rõ ràng nơi này cũng từng diễn ra rất nhiều trận chém giết.
“Đã không còn người nào sống sót nữa rồi.” Trương Vinh Phương khẽ lắc đầu, quay người lại lần nữa hóa thành huyết ảnh rồi xông ra khỏi đạo quán, trở về theo hướng ban đầu.
“Ngươi muốn đi đâu?” Bạch Lân nói.
“Trở lại Vu Sơn, Diệp Bạch là công chúa Thiên Diệp, có lẽ có thể biết chút gì đó. Còn hai người Cung Sơ Nhân, Yến Song đều là cao thủ Cảm Ứng môn, tin tức linh thông. Mặt khác, Nghịch Thời hội vẫn còn người thường trú, nếu như hai người không biết nội tình thì chắc chắn bọn họ sẽ biết!”
Trương Vinh Phương trả lời trong lòng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây