“Vậy lối đi hình cung mà ta nhìn thấy lại là cái gì? Là bình đài của cánh cổng Thái Hư sao.” Trương Vinh Phương chau mày hỏi.
“Đó là hiện thân của bản thể Thần Phật. Nếu một Thần Phật hoàn toàn bị lãng quên, vậy thì bình đài này cũng sẽ rơi xuống từ trên vách núi.” Bạch Lân trả lời.
“Ta đã giết Mạt Tang Thần ở trong Thái Hư, nhưng bình đài của hắn vẫn còn, cũng tức là hắn sẽ còn sống lại?” Trương Vinh Phương lại hỏi.
“Đúng vậy, nhưng ngươi giết hắn ở trong Thái Hư, cho nên dù hắn sống lại, thật ra đã không còn quan trọng, bởi vì sau khi hắn thức tỉnh cũng không còn như trước, ngươi cũng coi như là hoàn toàn giết hắn.”
“Có ý gì?” Trương Vinh Phương không hiểu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây