“Đây là nơi ta từng sinh sống ẩn cư, yên tĩnh xinh đẹp lắm phải không?” Bạch Lân thở dài: “Đáng tiếc. Sau đó dần dần, ta đã quên mất sự yên bình lúc đó. Bị tín đồ trói buộc nên hơi mất đi bản tính.
Nói thật, nếu không gặp được ngươi, lấy được sức mạnh mở rộng Thái Hư từ trên người ngươi. Ta sợ mình sẽ tiếp tục chìm đắm trong khoái cảm hút tủy não, không cách nào tự kiềm chế.”
Bà ta nhìn Trương Vinh Phương, chiều cao vừa vặn bằng nhau.
“Ở nơi này, ta có thể hoàn toàn phát huy toàn bộ lực lượng của mình, đồng thời, chỉ cần ta muốn, tất cả hoàn cảnh chung quanh đều có thể thay đổi tăng hoặc giảm trong thời gian ngắn.”
“Ví dụ như thế này.” Bà ta duỗi cánh tay phải ra, tùy ý điểm một cái.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây