Trương Vinh Du cười: “Sinh mệnh của nó đã rất tốt, nếu có cơ hội, vì sao không thể làm cho nó tốt hơn nữa chứ?”
“Nếu như thua thì sao?”
“Thua?” Ánh mắt Trương Vinh Du lộ ra một tia thương cảm: “Vậy cũng là do mạng của nó thôi. Chẳng qua người của Nho giáo đã nhắc đến việc này với ta, khả năng việc này thành công rất lớn, nếu không cũng sẽ không có nhiều người tranh giành như vậy. Ngươi yên tâm đi.”
Trương Vinh Phương không biết nên nói cái gì cho phải.
Lúc này hắn đã không còn lập trường để nói nữa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây