“Đại Đạo Giáo chẳng qua chỉ là một con chó của hoàng tộc ta, bây giờ chó mà dám leo lên đầu chủ nhân làm mưa làm gió, quả thực là làm trò cười cho thiên hạ!”
“Không phải chỉ là chơi đùa đám dân đen thôi sao? Thế nào? Đại nhân có thể chơi, tiểu nhân thì không thể chơi à? Trước kia ta chuyên ăn nằm với trẻ con, chẳng qua bây giờ đã chán ngấy rồi, sao nào? Chẳng lẽ lại Nhạc Đức Văn hắn còn dám hỏi tội năm đó của ta hay sao!?”
Một nam tử hoàng tộc để râu quai nón, mặc áo dài màu đen, tóc dài cắm chuông gió bằng bạc leng ka leng keng đầy đầu, lúc này đứng ra trên mặt còn vẻ bực tức nói.
Lời hắn ta nói khiến Diệp Bạch nghe được mà cũng phải nhíu chân mày lại, sắp muốn mở miệng phản bác.
Xùy!!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây