Thiếu thì phái người bên ngoài cắt ít là được.
“Đây chính là cuộc sống ta mong muốn trước đó. Yên ổn, bình thản. Không có ai quấy rối.” Trương Vinh Phương than thở.
“Sư phụ.” Phía sau Thường Ngọc Thanh mặc bộ quần áo luyện công xám trắng, bước chân nặng nề đi lên đài.
“Đệ tử lại muốn phát bệnh rồi.”
Sắc mặt nàng hơi trắng bệch, cảm giác rất không tốt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây