“Đúng vậy. Ngươi và ta đã kết bạn nhiều năm, xem ra vẫn là ngươi hiểu ta.” Nhạc Đức Văn gật đầu. “Lần trước cũng thế, may mắn mà có ngươi, gom người lại với nhau, mới thoải mái giải quyết toàn bộ. Ngươi và ta phối hợp vẫn y hệt năm đó.”
“Thương thế của ngươi không sao chứ?” Khoa Tây Ốc nhíu mày.
“Thương ngươi gây ra thì không có gì đáng ngại, là do hình như Địa Mẫu Thần Tuyết Hồng các đã phát giác ra được gì đó.” Nhạc Đức Văn thở dài: “Nhóm bằng hữu cũ mà cuối cùng lại thiếu đi một người. Là lỗi của ta, hay là của hắn đây?”
“Không phải của ai cả.” Khoa Tây Ốc cũng trầm mặc: “Chỉ là lập trường khác nhau, chỉ thế thôi.”
“Những người khác đã chuẩn bị thỏa đáng rồi nhỉ?” Cuối cùng Nhạc Đức Văn hỏi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây