Thuật Đọc Tâm: Mang Theo Phòng Trọ Xuyên Không Khiến Cả Làng Thèm Khóc

Chương 53:

Chương Trước Chương Tiếp

“Ối chà, vị phu nhân này à, bà cũng biết đấy, trứng gà đều giá này cả. Nhà chúng ta nghèo lắm đó, mấy chục miệng ăn chờ cơm. Bà xem cháu gái ta này, lớn từng này rồi mà chưa biết mùi vị thịt là gì, ngày nào cũng đói bụng, ta đau lòng lắm. Bà mà bớt một văn, hai bà cháu ta buổi trưa cũng không dám ăn cơm nữa, chỉ đành nhịn đói, đi bộ năm canh giờ về nhà.

Bà cứ coi như thương xót chúng ta đi. Phu nhân bà nhìn là biết người nhà giàu rồi, xem kìa, bộ y phục này tươi sáng biết bao, mới may phải không? Lão bà tử ta cả đời này chưa từng thấy loại vải tốt như vậy. Haiz, trứng gà thật sự không rẻ hơn được. Nhưng phu nhân bà đừng lo, bà mà mua trứng gà, ta lựa cho bà quả to nhất, đảm bảo không để bà thiệt đâu.”

Trương Kim Lan từ chối mặc cả, nhưng bà biết giả vờ mà.

Chỉ thấy bà nghẹn giọng kể khổ, còn kèm theo khen ngợi vị phụ nhân trước mặt.

Như thể đang nói, bà giàu như vậy, nhìn là biết phu nhân nhà giàu, ăn mặc sang trọng thế kia, còn mặc cả với chúng ta làm gì. Hai bà cháu ta, đáng thương đến nỗi không có tiền ăn trưa rồi, bà thật sự nhẫn tâm vậy sao?


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)