Bạch Tiểu Thăng đi vào văn phòng mới của mình.
Nơi này ban đầu là phòng vật tư, hiện tại dọn dẹp ra, nhưng là trong góc vẫn như cũ chất đống một chút vật linh tinh, toàn bộ phòng coi như rộng thoáng, chỉ là có chút hơi ẩm cùng mùi vị mốc meo, may là không nặng, mở cửa sổ liền tốt.
Bạch Tiểu Thăng bước chân đi lòng vòng một cách thong thả, trưởng phòng hậu cần cẩn thận từng li từng tí theo ở phía sau.
- Bạch quản lý, những vật này tạm thời không có chỗ để, nhưng là anh yên tâm, ngày mai tôi nhất định dọn đi!
Trưởng phòng hậu cần cẩn thận từng li từng tí nói.
Nhìn Bạch Tiểu Thăng vẻ mặt không thay đổi, trong lòng hắn nhất thời xiết chặt,
- Buổi tối trước khi tan ca, tôi tìm người dọn đi!
- n, vất vả.
Bạch Tiểu Thăng lúc này mới mở miệng, nhàn nhạt nói.
- Không khổ cực, nên làm!
Trưởng phòng hậu cần nhịn không được nuốt ngụm nước miếng, người trẻ tuổi trước mắt rõ ràng tuổi không lớn lắm, ngôn ngữ cử chỉ lại cho hắn cảm giác rất áp bách, trước kia không có ở gần, còn không hiểu được, hiện tại mới cảm giác rất kinh khủng, đơn giản cùng Vương Duệ không phân trên dưới.
Không, là so với Vương Duệ kinh khủng hơn!
- Những cái bàn này đều là mới, lau qua nhiều lần, làm việc cũng là tốt nhất, máy tính của ngài cũng là mới lấy, theo thiết kế phối trí của Phòng Phát Triển!
Trưởng Phòng hậu cần có chút nịnh nọt nói.
- Về sau cùng phòng các anh làm hàng xóm, không thể thiếu làm phiền các anh a.
Bạch Tiểu Thăng cười nói.
- Không có, có chuyện gì, cậu gọi một tiếng, cam đoan sẽ làm thỏa đáng!
Trưởng phòng hậu cần cười bồi.
- Cảm ơn anh!
Bạch Tiểu Thăng hiền lành cười một tiếng, vỗ vỗ cánh tay trưởng phòng hậu cần.
Câu nói này để trưởng phòng hậu cần rất vui.
Bạch Tiểu Thăng Bạch quản lý, kỳ thật là người không sai, hòa khí có lễ phép.
- Vậy tôi đi trước, có chuyện gì ngài nói chuyện!
Trưởng phòng hậu cần nhe răng cười một tiếng, sau khi Bạch Tiểu Thăng gật đầu thì rời đi.
Bạch Tiểu Thăng nhìn hắn rời đi, đem cửa đóng lại, không khỏi gãi gãi mặt, trên người buông lỏng.
- Lục Vân khí thế, không dễ học a!
Từ khi đi qua nhà họ Lục, gặp qua Lục Vân ngôn ngữ cử chỉ, Bạch Tiểu Thăng lấy đó làm chuẩn mực cho mình.
Đang lúc hắn thở dài một hơi, cửa phòng làm việc bị thô bạo đẩy ra, Vương Duệ trợ lý riêng ôm một đống văn kiện thật dầy, đi tới.
- Bạch quản lý, anh đây rồi, đây là Vương tổng để cho tôi đưa cho anh, đem nó làm xong, sáng sớm ngày mai Vương tổng muốn nhìn thấy.
Tên trợ lý riêng thần sắc lạnh lùng, đi đem đồ vật để lên trên bàn, cũng mặc kệ xiêu xiêu vẹo vẹo, sau đó tùy ý đi qua Bạch Tiểu Thăng gật đầu một cái, quay đầu bước đi.
Bạch Tiểu Thăng toàn bộ quá trình không nói gì, cau mày, nhìn hắn ra ngoài.
Người này, bắt đầu còn khách khách khí khí với hắn, hiện tại liền bày ra bộ mặt thối.
Bắt đầu ra chiêu sao?
- Xem ra, hắn là đến đánh tiên phong.
Bạch Tiểu Thăng nói thầm trong lòng.
Vương Duệ nhất định đã nói với hắn thứ gì đó, nếu không phải vậy, hắn tuyệt không có khả năng đi đến thì trưng cái vẻ mặt đó ra.
Bạch Tiểu Thăng đi qua, mở một đống lớn đồ vật mà Tiễn trợ lý mang tới, các loại đơn xin phải xử lý, muốn phê duyệt văn bản tài liệu, loạn thất bát tao cái gì cũng có, không chỉ có cấp quản lý muốn làm, còn có cấp trưởng phòng, hỗn tạp cùng một chỗ.
- Hồng Liên, những thứ này cũng có thêm điểm sao?
- Không phải nội dung công việc cấp quản lý, không cho thêm điểm.
Hồng Liên trả lời rất thẳng thắn.
Đúng thế, nếu là cướp công việc để làm đều có thể thêm điểm, hắn cũng không cần phát sầu.
Bạch Tiểu Thăng cầm lên tài liệu ném một cái, mắt nhìn cửa, ánh mắt thoáng hiện một vòng hàn mang.
- Công việc tôi làm, làm khó dễ tôi thích. Nhưng mà không ai nói, tôi không phải chịu bị khinh bỉ! Với lại ông cho tôi những thứ không thêm điểm này, chậm trễ thời gian của tôi. . .
Bạch Tiểu Thăng mặt lạnh nói,
- Chuyện này, tôi sẽ cùng ông, hảo hảo tính toán!
Nguyên bản là văn phòng của Bạch Tiểu Thăng.
Vương Duệ trước mặt là một phần báo cáo tuần của hạng mục, cẩn thận nghiên cứu.
Không thể không nói, phần báo cáo này làm thật tốt, lại kỹ càng có toàn diện, hạng mục tiến triển các mặt, tình huống vừa xem hiểu ngay. Xem hết cái này, liền biết công việc tiến triển trên hạng mục của các phòng, có một cái so sánh cùng nắm chắc toàn diện.
Nói như thế, Bạch Tiểu Thăng này chủ trì rất tốt.
- Thật là một nhân tài nha, đáng tiếc, đáng tiếc. . .
Vương Duệ nhịn không được thở dài một tiếng.
Nếu không phải đắc tội Trần Cửu Thiên, Bạch Tiểu Thăng này, hắn dùng hết tất cả cách cũng muốn lôi kéo tới, đây quả thực là người giúp đỡ Thần cấp! Coi như không ở Bách Niên Cộng Trúc, ở địa phương khác, có thể có một vị trợ thủ trợ giúp như thế, hắn đơn giản không sợ bất kỳ công việc gì!
Đáng tiếc!
- Ai bảo cậu không sợ chết, trêu chọc Trần gia, còn đem Trần Phong làm cho biến thành bộ dạng kia! Đập ghế của Ngọc Hoàng đại đế, có bản lãnh đi nữa, cậu cũng xong rồi!
Vương Duệ vạn phần tiếc nuối sau đó, lại rất tha thiết.
Đem Bạch Tiểu Thăng làm càng thảm, hắn càng được lợi.
Ngoại trừ không thể giết chết người, làm điên đều được!
Vương Duệ không khỏi nghĩ lên Lý Minh Đồng.
Hắn hiện tại, cũng coi như muốn thay cái kia lão bộ hạ đến báo thù.
Đang nghĩ ngợi, cửa phòng làm việc bị nhẹ nhàng gõ vang.
- Vào!
Vương Duệ trầm giọng nói.
Cửa bị đẩy ra, Tiễn trợ lý đi tới, khép cửa lại.
- Vương tổng, làm xong. Chẳng những có Trần Đại Nha công việc chồng chất, tôi còn ngoài định mức chạy mấy cái phòng, cầm rất nhiều thượng vàng hạ cám công việc trộn lẫn đi vào, để cậu ta sáng sớm ngày mai đưa cho ngài, hắn vẫn chịu!
Tiễn trợ lý dương dương đắc ý,
- Đừng nói một đêm lên, liền là hai ba ngày hắn cũng đừng hòng làm xong! Đến lúc đó, ngài cũng có thể ngay trước mặt toàn bộ trưởng phòng hạng mục, hung hăng mắng hắn, đánh rụng mặt mũi cùng tự tôn của hắn!
Vương Duệ khẽ cười một tiếng.
Người Tiễn trợ lý này, cũng rất biết cách a, hắn chỉ ra lệnh cầm Trần Đại Nha toàn bộ công việc đọng lại đưa đi qua, thế mà tự chủ chương tăng thêm rất nhiều thứ.
Được rồi, bè lũ xu nịnh thủ đoạn nhỏ, mình người trợ lý làm cũng liền thôi.
Tiễn trợ lý khi biết hắn muốn chỉnh Bạch Tiểu Thăng về sau, còn cố ý cũng cho hắn đi ra một cái “Mười tám chữ tổng cương” :
- Sự tình không phân lớn nhỏ, khắp nơi chèn ép, không sai phân lớn nhỏ, lúc nào cũng quở trách.
Giết người tru tâm, không ngừng trước mặt mọi người mạt sát một người tự tôn cùng lòng tin, hắn lại không thể từ chức rời đi, kéo dài như thế, người này còn tốt sao!
Thật là kế độc!
Vương Duệ đã từng tuyệt đối không dùng thủ đoạn, nhưng mà hiện tại, hắn cảm thấy rất tốt!
Thử nghĩ xem, đem một cái đã “Phế bỏ” Bạch Tiểu Thăng ném tới trước mặt Trần Cửu Thiên, vị vương này hài lòng, hắn chẳng phải có thể một bước lên mây sao.
Vương Duệ ẩn ẩn cảm giác được thoải mái.
Nguyên lai chỉnh người âm người, lại là loại cảm giác này, cũng rất thú vị a, không lạ sao Thượng Văn Thư thích chơi chiêu này.
- Vương tổng, ngài mặc kệ muốn làm sao thu thập Bạch Tiểu Thăng, đều cần nhớ được, nhất định phải ngay trước mặt người ngoài, càng nhiều người càng tốt! Như vậy thì tổn thương càng lớn!
Tiễn trợ lý nhìn Vương Duệ mơ màng, khóe miệng lộ ra âm lãnh, lấy lòng nhắc nhở.
- Tốt!
Vương Duệ nhanh nhẹn gật đầu, ánh mắt khen ngợi có thừa.
Tiễn trợ lý bị lãnh đạo thưởng thức, cũng là cảm thấy vô cùng hưng phấn.
Bạch Tiểu Thăng trong văn phòng mới.
Trên mặt bàn đầy văn bản tài liệu, bị Bạch Tiểu Thăng phân ra làm hai đống, giá trị cho hắn xử lý không nhiều.
Còn thừa, đều là các trưởng phòng muốn làm.
- Chỉ là một cái trợ lý riêng, dám cho mình thiết trí nhiều ngáng chân như vậy, trở ngại mình thêm điểm, lại cho mình nhìn sắc mặt.
Bạch Tiểu Thăng ngồi ở chỗ ngồi, tay vân vê cái cằm.
- Anh là thật không biết sống chết a, cũng tốt, vậy tôi dạy anh trước!