Outlets quảng trường, bên trong phòng họp lớn. Từ trưởng phòng trở lên, toàn bộ đều có mặt.
Chủ vị lại trống không.
Bạch Tiểu Thăng, Trần Đại Nha đều ngồi ở hai bên.
- Chuyện gì xảy ra, người đâu, không phải muốn họp sao? Làm sao còn không bắt đầu?
- Đúng vậy a, chủ vị làm sao trống không, không phải hai vị quản lý thay phiên chủ trì sao?
- Mới họp xong, giờ sao lại họp tiếp. Gần đây làm việc không phải rất tốt sao, tiến trình đều làm được trước đến nửa tháng sau. . .
Nhóm trưởng phòng nghị luận ầm ĩ.
Vương Duệ sau khi đến hạng mục, liền đi thẳng đến văn phòng Bạch Tiểu Thăng, cho đến bây giờ cũng không có đi ra, chỉ có một ít người nhìn thấy.
Gần nhất không khí trong hạng mục biến đổi, các phòng làm việc tích cực, rất bận rộn, buôn chuyện ngược lại ít đi.
Cho nên rất nhiều trưởng phòng, thậm chí cũng không biết được Vương Duệ tới.
- Tôi nghe nói Vương Duệ phó tổng tới, có lẽ lúc nữa, là ông ấy chủ trì a.
Rốt cục có người nói.
- Vương Duệ phó tổng, đến thị sát sao?
Đám người kinh ngạc.
- Rất tốt! Để tổng công ty nhìn thành quả công việc của chúng ta, nói không chừng còn có thể thêm chút tiền thưởng a!
Nhóm trưởng phòng cũng không có quá mức để ý.
- Đều yên lặng một chút!
Trần Đại Nha cau mày, khẽ quát một tiếng.
Bọn gia hỏa các người còn thảo luận gì a, nào phải là thị sát, mà là ở hạng mục chủ trì luôn! Chờ một lát biết được, sẽ dọa chết các người! Từ nay về sau, còn có quả ngon để ăn sao! Trần Đại Nha trong lòng có chút đắng chát.
Đương nhiên, những lời này, Trần Đại Nha sẽ không nói ra.
Bạch Tiểu Thăng ngẩng đầu, nhìn nhóm trưởng phòng một chút.
Trần Đại Nha nói câu kia, đoàn người cũng có thể coi như không nghe thấy, nhưng mà cái nhìn này của Bạch Tiểu Thăng, nhóm trưởng phòng lập tức ngậm miệng lại.
Toàn bộ hội trường, một trận yên lặng.
- Tất cả đến đông đủ chưa?
Cửa phòng họp lớn bị đẩy ra, Vương Duệ đi tới, ánh mắt uy nghiêm, nhìn chung quanh.
Phòng họp lớn bên trong bầu không khí an tĩnh, để hắn rất hài lòng!
Xem ra mình cái phó tổng này, vẫn rất có uy nghi. Bọn họ đều thành thành thật thật ngồi chờ đợi, ngay cả nghị luận cũng không dám! Không sai! Vương Duệ nói thầm trong lòng.
Hắn đi thẳng tới chủ vị, đặt mông ngồi xuống.
Người trợ lý ôm một xấp tài liệu, theo tới, đứng ở sau lưng Vương Duệ.
Vương Duệ nhìn đám người chung quanh, trầm giọng nói một câu,
- Bây giờ bắt đầu buổi họp!
Họp? Mở họp làm gì, chẳng phải là chờ ông nói sao. Nhóm trưởng phòng nhìn xem Vương Duệ.
- Lần này hội nghị tôi chủ trì, về sau mỗi một tuần, thứ năm, tổ chức một lần hội nghị thường kỳ, đồng dạng là tôi chủ trì.
Vương Duệ trầm giọng nói,
- Bởi vì là từ hôm nay trở đi, tôi trực tiếp chỉ đạo tại hạng mục, toàn quyền phụ trách hạng mục tất cả công việc!
Vương Duệ phó tổng muốn trực tiếp chỉ đạo tại đây sao!
Chấn kinh sau đó, nhóm trưởng phòng nhịn không được chụm đầu thảo luận.
- Vương phó tổng tự mình đến hạng mục chúng ta sao?
- Cần thiết à, chúng ta tiến triển không sai, làm việc tiến hành cũng rất tốt mà. . .
- Đúng vậy a, tổng công ty đối với chúng ta không tín nhiệm sao!
Công ty người đứng thứ hai đích thân xuống hạng mục, cũng không phải là chưa từng có.
Hai năm trước, một cái hạng mục bị người phụ trách làm rối loạn, toàn bộ công việc gần như đình trệ, đích thân tới phụ trách cũng là Vương Duệ phó tổng, ra mặt là thủ đoạn lôi đình! Gió tanh mưa máu!
Những sự tình kia, những trưởng phòng lâu năm còn rõ mồn một trước mắt.
Từ trước đến nay, tại trong ấn tượng của nhóm trưởng phòng, công ty cao tầng tự mình đến phụ trách, không phải chuyện gì vinh quang! Mà là đến giám sát!
- Yên lặng, đừng nói nữa! Đều an tĩnh một chút!
Trần Đại Nha mắt thấy có chút loạn, tranh thủ thời gian quát lớn, giữ gìn trật tự của phòng họp.
- Tôi lần này, không phải đến đốc thúc ai hoặc xử lý ai! Chỉ vì để cho hoạt động khánh thành thuận lợi hơn. . .
Vương Duệ phó tổng mắt thấy Trần Đại Nha sắp không được, hắng giọng một cái, uy nghiêm nói.
Có chút hiệu quả, nhưng vẫn như cũ còn một số thanh âm nho nhỏ.
Điều này khiến hắn không khỏi nhíu mày.
Xem ra chính mình không quát hai tiếng, là trấn không được bọn họ, vốn dĩ là lần hội nghị đầu tiên, phải ôn hòa một chút, xem ra là không được.
Đang lúc Vương Duệ chuẩn bị quát chói tai,
Một tiếng ho khan rất nhỏ, từ bên cạnh vang lên.
Vương Duệ nhịn không được nhìn sang, Bạch Tiểu Thăng vẻ mặt áy náy, cầm lấy chén nước uống một ngụm.
Vương Duệ quay đầu, bỗng nhiên kinh ngạc phát hiện.
Bốn phía thanh âm nho nhỏ, đã im bặt.
Nhóm trưởng phòng, yên tĩnh như là bé ngoan.
Ánh mắt có chút kính sợ mà nhìn xem hắn. . . Bên người!
Bạch Tiểu Thăng?
Vương Duệ có chút khó có thể tin liếc Bạch Tiểu Thăng một chút, hắn đường đường là phó tổng, uy nghiêm, vậy mà không bằng quản lý hạng mục một tiếng ho khan? !
Kỳ thật Vương Duệ ở vị cao lâu, không hiểu tâm tính của trưởng phòng ở tầng dưới.
Thử nghĩ, tổng công ty một vị phó tổng, cùng nhóm trưởng phòng khoảng cách xa bao nhiêu, ở giữa còn cách hạng mục quản lý, Phó quản lý, lôi đình rơi xuống, còn có người cản lôi, rơi xuống bọn hắn trên người nhiều lắm là một trận mắng, căng lắm thì phạt chút tiền.
Phó tổng trực tiếp ở lại phụ trách lại lâu hơn nữa nhưng có thể quanh năm suốt tháng sao, nhiều lắm là là ở một đoạn thời gian.
Lãnh đạo lớn, chung quy là vẫn phải đi.
Nhưng mà quản lý lại khác biệt, đó là cấp trên trực tiếp a, chọc giận, muốn đối phó mình thì còn nhiều thời gian, tinh lực, cơ hội, cho nên “huyền quan không bằng hiện quản”!
Đặc biệt là Bạch Tiểu Thăng, đó nhưng là Bạch Ma Đầu!
Không nể mặt hắn, muốn chết a!
Nhóm trưởng phòng trải qua “Thắng lợi” đối với Bạch Tiểu Thăng, trong khoảng thời gian này cẩn thận mọi thời khắc, sợ Bạch Ma Đầu phản kích, tự nhiên không để cho hắn có cơ hội mượn cớ.
Một tiếng ho khan, chấn nhiếp cả phòng? !
Tình huống quá nghiêm trọng!
Bạch Tiểu Thăng đối với hạng mục, đã khống chế đến loại trình độ này sao!
Vương Duệ thật sâu nhíu mày, trong lòng khó tránh khỏi hồi hộp.
Nếu không phải hắn lần này xuống, vẫn thật không nghĩ tới đã đến tình trạng như vậy.
Nếu không khí cứ tiếp tục như vậy, Vương Duệ cũng không có tâm tình họp rồi, ban đầu định nói trong thời gian hai đến ba giờ, hiện tại hắn chỉ muốn mau chóng đi vào chủ đề, sớm một chút kết thúc.
Sau đó, chậm rãi nghiên cứu làm thế nào một lần nữa khống chế lại nhân viên, trấn áp Bạch Tiểu Thăng.
Nhưng mà trước đó, còn muốn làm một chuyện!
Vương Duệ hai mắt chớp lên, chuyện này nếu Bạch Tiểu Thăng đồng ý, vạn sự đại cát, nếu như hắn từ chối, thì có chút phiền phức.
- Tiễn trợ lý, đưa đồ cho tôi.
Vương Duệ quay đầu, đối với trợ lý riêng nói.
Trợ lý riêng của hắn tay chân lanh lẹ, đưa qua một xấp giấy.
Vương Duệ tiếp nhận, đặt trước người mình.
- Tôi lần này đảm nhiệm phòng tổng chỉ huy, trước mắt, tôi cần một vị Phó tổng chỉ huy, tôi đã cùng Thượng tổng nói chuyện qua, cảm giác được Bạch Tiểu Thăng quản lý rất tốt.
Vương Duệ nói thẳng.
Bạch Tiểu Thăng lông mày nhướng lên, đây giống như, là một cái bẫy a.
- Ý kiến của mọi người ra sao?
Vương Duệ hỏi.
Chúng tôi?
Chúng tôi không có ý kiến! Nhóm trưởng phòng cúi thấp đầu thuận theo, cả phòng ở trạng thái thần phục.
Vương Duệ nhíu mày, nhìn Trần Đại Nha, hắn thấy là, Trần Đại Nha làm sao cũng phải nói hai câu.
Trần Đại Nha chẳng những không có một chút cảm xúc, vẻ mặt cùng nhóm trưởng phòng không khác nhau chút nào, “Tôi không có ý kiến!“.
Trong nháy mắt toàn là phiếu thông qua sao!
Vương Duệ cảm giác được một trận bực mình.
- Tôi cũng không có ý kiến.
Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói.
Vương Duệ đối phó hắn, nếu như là trên công việc, hắn rất hoan nghênh!
Vương phó tổng tài năng làm khó dễ, hẳn là cao hơn Lý Minh Đồng a!
Bạch Tiểu Thăng âm thầm mong đợi.
- Thế thì tốt!
Vương Duệ quyết định thật nhanh, đem chồng giấy giao cho Bạch Tiểu Thăng.
- Cậu trước tiên đem cái này ký đi!