- Thế này không được, sẽ để cho mọi người cảm giác được rườm rà, mệt mỏi, cũng làm cho nhóm trưởng phòng sinh ra mâu thuẫn tâm lý, vẫn là muốn làm tốt một tí.
Bạch Tiểu Thăng lẩm bẩm, tại mô phỏng tốt làm việc quá trình, xây một chút sửa đổi một chút.
Hắn muốn là hiệu suất, nhưng cũng muốn để mọi người tận khả năng nhẹ nhõm làm việc, tối thiểu nhất theo hắn quá trình, sẽ không thái quá thống khổ.
Đối với cái này, Bạch Tiểu Thăng tận tâm tận lực.
- Dù sao cái này là mình nhận chức quản lý đến nay, lần thứ nhất bố trí làm việc, phải lưu lại ấn tượng tốt nhất!
Bạch Tiểu Thăng sốt ruột chờ mong, mình đạt được ủng hộ tán thành.
Sau đó, hắn liền hắt xì ba cái.
Vuốt vuốt cái mũi, Bạch Tiểu Thăng không thèm để ý chút nào, tiếp tục vùi đầu vào trong công việc.
- Bạch Tiểu Thăng này, đơn giản là ác ma, vừa lên quản lý, liền liều mạng giày vò chúng ta!
- Đúng vậy a, việc này là một ngày có thể làm xong sao, tôi nghe nói, hắn yêu cầu buổi chiều trước khi tan sở phải làm xong, làm không hết thì ở lại suốt đêm tăng ca!
- Cậu lạc hậu, tôi nghe nói, làm không hoàn chỉnh bộ phận tháng này hủy nghỉ phép!
- Thật biến thái! Ngay cả Lý tổng, Trần tổng đều không làm vậy với chúng ta!
- Không được, chúng ta phải phản kháng! Cùng lắm thì chúng ta tập thể từ chức, nhìn hắn có thể thế nào!
- Tốt! Cậu dẫn đầu, chúng tôi đi theo cậu!
- . . . , ách, bộ phận chúng tôi đã sắp làm xong, tôi đi đầu làm gì. . .
- Vô sỉ!
- Vô sỉ là Bạch Tiểu Thăng!
Bên trong hạng mục, các bộ phân đều than thở, nhao nhao ở sau lưng chưởi Bạch Tiểu Thăng, cho hắn đủ loại ngoại hiệu ——
Hấp Huyết Quỷ, tư bản gia, công việc điên cuồng ma, ác bá. . .
Bất luận nhân viên nào, đều có thể nhắc tới ra mười cái ngoại hiệu không giống nhau.
Trạng thai điên cuồng làm việc, tiếp tục không ngừng, thậm chí nhiều bộ phận vào thời gian cơm trưa, đều tận lực bỏ qua.
- Tiếp tục như thế không được a, tôi cảm thấy, phải đi tìm Trần quản lý nói, dù sao chúng ta cũng coi như người một nhà, không thể bị đối xử như những người kia!
- Đúng thế, chúng ta không có công lao cũng cũng có khổ lao, không lẽ cùng nhân viên cũ của Lý Minh Đồng đối xử như nhau?
- Đi một chuyến cũng tốt, Trần tổng tính tình chúng ta đều biết rõ, coi như chúng ta nói sai chút gì, hắn cũng không trở thành nổi giận.
Mấy cái quản lý thuộc phái Trần Đại Nha, hẹn nhau tại nơi hẻo lánh, nói thầm một phen, cuối cùng đánh nhịp, đi tìm Trần Đại Nha.
Những người kia cẩn thận từng li từng tí, đi qua Bạch Tiểu Thăng cửa phòng làm việc, tới cửa phòng làm việc của Trần Đại Nha.
Lúc đầu theo ý bọn hắn, lặng lẽ đi vào, ai cũng sẽ không biết.
Kết quả, tại Trần Đại Nha cửa phòng làm việc, dán một tờ giấy A4, phía trên hai hàng mười chữ to.
Hàng thứ nhất: Tự nhiên thấy ớn lạnh.
Hàng thứ hai: Có chuyện tìm Bạch quản lý.
Mấy cái trưởng phòng nhìn nhau, nhếch miệng.
Xem ra lần này, Trần quản lý thật không niệm tình xưa, quyết định thiết diện vô tư một mặt!
Bằng không, làm sao vừa vặn vào lúc này, “ tự nhiên thấy ớn lạnh.” đâu!
Một tên trưởng phòng nhẹ khẽ đẩy đẩy cửa, nhìn những người khác lắc đầu, đắng chát cười một tiếng, “Khóa!”
Thật là tuyệt, vậy mà khóa trái cửa từ bên trong!
Ngay cả mặt cũng không thấy!
-Các cậu nói, có thể hay không là Trần quản lý, cũng sợ Bạch Tiểu Thăng.
Một tên trưởng phòng nuốt ngụm nước miếng, nhịn không được nói ra.
Hai người kia đưa mắt nhìn nhau, mắt nhìn Bạch Tiểu Thăng đóng chặt cửa phòng làm việc, trong ánh mắt cũng là thật sâu kiêng kị.
Không có khả năng!
Lần trước, liền có nghe đồn, Thượng Văn Thư nói, Bạch Tiểu Thăng mới là người lớn nhất trong hai cái quản lý!
Xem ra, Trần quản lý cũng là không có cách nào.
Ba người trầm mặc một hồi.
Một tên trưởng phòng, nhanh chân liền chạy.
- Cậu đi làm cái gì!
Một người khác nhịn không được hạ giọng, quát hỏi.
- Phòng chúng tôi làm việc lạc hậu nhất, tôi không thể trì hoãn nữa, nếu không phải xếp sau cùng
Tên trưởng phòng kia thấp giọng đáp lại.
Mặt khác hai người liếc nhau,
Trong ánh mắt cũng nhiều một vòng sợ hãi.
Bọn hắn cũng không thể thành người cuối cùng a!
Hai gã trưởng phòng đồng dạng, nhanh chân liền chạy.
Trong hành lang, rốt cục có chút tiếng bước chân dồn dập.
Bạch Tiểu Thăng đẩy cửa ra, hướng đầu ra phía ngoài tìm tòi, tò mò nhìn trái phải một chút, nhưng như cũ không thấy được nửa cái bóng người.
- Quái, không lẽ là mình nghe nhầm?
Bạch Tiểu Thăng lầm bầm một tiếng, rúc đầu về.
Giờ phút này, trong ánh mắt của hắn mang theo vui mừng vui, bởi vì là toàn bộ công tác quá trình, làm không sai biệt lắm.
Theo bộ này quá trình, chỉ cần ba ngày thời gian, liền có thể xong sống!
Bạch Tiểu Thăng rất hài lòng, thậm chí có chút đắc ý.
Trần Đại Nha văn phòng.
Trên giường xếp, Trần Đại Nha ngáp thật to, ngồi dậy, vuốt vuốt nhập nhèm hai mắt, duỗi người một chút, cảm giác toàn thân thư thái.
Hôm qua, hắn quá mệt mỏi, hôm nay, sáng sớm dậy trong người khó chịu, cảm giác đầu choáng mắt hoa, uống thuốc một chút, hảo hảo ngủ một giấc, cảm giác khó chịu lại biến mất.
Thần thanh khí sảng Trần Đại Nha, đứng dậy hoạt động một chút, mở cửa muốn đi ra ngoài đi dạo, đối diện vừa vặn muốn vào Bạch Tiểu Thăng.
Ngủ đã hơn nửa ngày Trần Đại Nha, đúng Bạch Tiểu Thăng, đơn giản cảm kích đến cực điểm.
- Lão Bạch, công việc cậu an bài thế nào?
Trần Đại Nha hỏi đạo.
- Triển khai cuộc họp đi, cam đoan anh có kinh hỉ!
Bạch Tiểu Thăng thần bí cười một tiếng, muốn làm chúng khoe khoang một tý mình thành quả.
A? Cái này tràn đầy tự tin dáng vẻ, để Trần Đại Nha có chút ngạc nhiên.
Bất quá, mới đi qua nửa ngày, có thể làm được bao nhiêu. Trần Đại Nha ngoài miệng không nói, trong lòng lơ đễnh.
- Vậy thì tốt, tôi để bộ phận hành chính thông báo họp.
Trần Đại Nha dùng máy riêng, gọi cho bộ phận hành chính.
- Hiện tại liền báo cáo?
Trong điện thoại, bộ phận hành chính trưởng phòng giọng nói có chút lạ, có chút giật mình, còn giống như có chút chờ mong.
- Hiện tại liền mở cuộc họp, toàn bộ trưởng phòng tham gia.
Trần Đại Nha nói lại.
Cúp điện thoại.
Trần Đại Nha cùng Bạch Tiểu Thăng cười cười nói nói, đi hướng phòng họp lớn.
Tại phòng họp lớn bên trong, hai người lại hàn huyên một hồi, nhóm trưởng phòng kia mới tiến đến.
Bọn hắn vừa tiến đến, Bạch Tiểu Thăng, Trần Đại Nha lập tức giật nảy mình.
Làm sao từng cái một vẻ mặt mệt mói, bước chân phù phiếm, giống như tiêu hao tâm thần cực độ.
Bạch Tiểu Thăng cảm giác được không thích hợp, cảm giác những người này ánh mắt nhìn mình có chút hận ý, lại có chút kiêu ngạo.
Hắn cũng nói không rõ ràng, đó là cảm giác gì.
Bạch Tiểu Thăng nghĩ nhìn thăng người nào đó, nhưng không ai cùng hắn đối mặt, mọi người hình như lại có chút sợ bộ dáng của hắn.
- Liên quan tới ngày hôm qua công việc. . .
Trần Đại Nha một chỉ Bạch Tiểu Thăng
- Sau này, Bạch quản lý phụ trách
- Những chuyện này chúng tôi đều biết rõ!
Lập tức có người tiếp âm thanh.
- Không sai!
Còn có một đám người phụ họa.
Đều biết rõ?
Bạch Tiểu Thăng có chút ngoài ý muốn.
Trần Đại Nha lấy là Bạch Tiểu Thăng nói qua, ngược lại không có cảm giác gì, ra hiệu Bạch Tiểu Thăng giảng hai câu.
- Tốt, cái kia tất cả mọi người nói nói tiến triển tình huống.
Bạch Tiểu Thăng cười nói.
Hắn không nói lời nào còn tốt, vừa mở miệng, nhóm trưởng phòng đang kìm nén một hơi, rốt cuộc tìm được nơi trút giận, quần tình sục sôi.
- Phòng chúng tôi hoàn thành!
- Phòng chúng tôi cũng vậy!
- Còn có chúng tôi!
Từng tiếng quát khẽ, âm vang hữu lực!
Mang theo tự hào.
Bạch Tiểu Thăng sửng sốt.
Trần Đại Nha, choáng váng!
Làm xong? !
Trần Đại Nha sắc mặt thay đổi, hồi hộp mà nhìn xem Bạch Tiểu Thăng. Cái này là Bạch Tiểu Thăng, nói kinh ngạc?
Ta chỉ ngủ nửa ngày, hắn đã làm gì!