Địa điểm mà Hàn Thịnh Vĩ nhắc đến hóa ra chính là nhà hàng tư nhân do đám cây thành tinh kia mở, sau khi xe dừng lại, Hàn Hướng Nhu nhìn thấy tấm biển liền mỉm cười: “Em đã từng đến nơi này rồi.”
“Chỗ này là hệ thống thành viên, muốn vào phải có thẻ thành viên đấy. Lần trước Đổng Lực Dương cầm thẻ thành viên của ông cụ nhà nó mời tụi anh một bữa, lúc về làm anh nhớ mãi không thôi. Chỉ là thẻ nhà nó khó lấy quá, nếu không thì anh đã sớm mời em tới đây ăn rồi.”
Hàn Hướng Nhu mỉm cười, mở ví, lấy ra một tấm thẻ đưa cho Hàn Thịnh Vĩ: “Tặng anh nè.”
“Đây là cái gì?” Hàn Thịnh Vĩ dùng ánh sáng của chiếc đèn lồng treo ở cửa nhà đọc rõ ràng mấy chữ: “Ẩm thực tư nhân Cố Mộc…Thẻ thành viên kim cương? Vãi beep!” Anh đột nhiên ngẩng đầu nhìn Hàn Hướng Nhu, vẻ mặt kinh hãi: “Không phải chứ, lẽ nào trong nhà hàng tư nhân này có ma à?”
Hàn Thịnh Vĩ đè nén câu cuối cùng gần như không nghe được, Hàn Hướng Nhu nhìn thấy môi anh run bần bật vì sợ, không khỏi bật cười ha hả: “Anh phản ứng nhanh thật đấy.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây