”Đi thôi.” Hàn Hướng Nhu đột nhiên kéo ra, một cánh cửa nhỏ xuất hiện, giống hệt cánh cửa họ nhìn thấy trong phòng làm việc của Trương Thế Phong.
Một đám người và một đám quỷ theo Hàn Hướng Nhu ra khỏi cửa, Trương Thế Phong đang ngồi khoanh chân trong phòng khách ngơ ngác đột nhiên đứng dậy, hung tợn nhìn bọn họ: “Các người thật to gan, ai cho phép các người vào đây hả?”
Hàn Hướng Nhu thương hại nhìn hắn: “Ông Trương à, ông quên rồi sao? Ông đã chết cả trăm năm rồi, là bị chính cha ruột ông giết chết đấy.”
Trương Thế Phong sửng sốt một lát, sau đó nhanh chóng tỉnh táo lại, gầm lên dữ tợn: “Bớt nói cmn nhảm với tao đi, thúi lắm! Người đâu! Bắt lấy kẻ trộm!”
Chỉ trong chốc lát, một đám người từ ngoài cổng sân xông vào, vây quanh bọn họ. Hàn Hướng Nhu cẩn thận nhìn vào khuôn mặt của những người đó, bao gồm cô chủ trẻ xinh đẹp, cậu cả giữa chân mày mang theo lệ khí, cậu hai hiền lành, cậu ba trông có vẻ kiêu căng phản nghịch và hơn chục người nhà họ Trương… Tất cả đều tưởng rằng mình còn sống nhưng thực tế thi thể của bọn họ đã biến thành tro bụi rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây