Thoát khỏi mục đầu tiên, Hàn Hướng Nhu vào mục giao dịch, nội dung bên trong hoa hòe lòe loẹt, có tìm pháp khí có tìm lá bùa. Nhưng giống y như Tần Mặc nói, giao dịch nơi này hơn một nửa là lá bùa bình thường, dựa theo công hiệu khác nhau thì giá cả cũng khác nhau, một lá bùa Kích Lôi bình thường có giá 100 nghìn tệ, mà bùa An Thần chỉ cần 5 nghìn tệ là có người bán.
Trừ cái này ra còn có mục giao lưu đạo pháp, nhưng nội dung ở trên diễn đàn đưa ra khẳng định là dạng cơ sở, các bí tịch tuyệt học của các nhà tuyệt đối sẽ không có người ngu ngốc đến mức đưa lên thảo luận.
Những mục khác còn có mục hoạt động, mục giao lưu vân vân, mục giao lưu là những bài đăng nặc danh, bên trong có không ít chuyện buôn dưa lê và đuổi quỷ hàng yêu của các phái. Hàn Hướng Nhu xem đến mê mẩn, gặp phải chỗ không hiểu liền hỏi Tần Mặc, xem như đã có bước đầu hiểu biết về giới huyền học.
Hàn Hướng Nhu xem bài viết hơi muộn, ngày hôm sau không ngừng tăng tốc mới không đến trễ, vào văn phòng đúng giờ làm. Phòng thư ký có rất nhiều việc, cho dù ngày hôm qua Khương Manh Manh giúp đỡ Hàn Hướng Nhu làm xong những việc cần gấp nhưng trên đỉnh đầu Hàn Hướng Nhu còn có hàng đống công việc cần kíp.
Vội khoảng ba giờ, cuối cùng Hàn Hướng Nhu làm xong những việc cần gấp, tay phải của cô cầm chuột lưu file, tay trái duỗi ra sau xoa xoa cái cổ cứng đờ.
Đúng lúc này, điện thoại của Trần Lâm vang lên, cô cầm lấy điện thoại vâng vâng hai tiếng rồi vội vàng đi đến văn phòng của Cố Bách Nhiên.
Hàn Hướng Nhu rướn người hơi tò mò nhìn bóng dáng Trần Lâm rồi quay đầu hỏi Khương Manh Manh: “Chị Trần đây là gặp phải chuyện gấp gì thế?”
Khương Manh Manh đứng lên thì thầm với Hàn Hướng Nhu: “Dựa theo nhiều năm kinh nghiệm của chị thì chị Trần chạy nhanh như vậy thông thường chỉ có một khả năng, đó chính là có phụ nữ đi lên tìm tổng giám đốc Cố.”
Hàn Hướng Nhu nghe vậy thì ánh lửa buôn chuyện trong mắt Hàn Hướng Nhu hừng hực bốc cháy lên: “Loại chuyện như này nhiều vậy sao?”
Khương Manh Mạnh lắc đầu, mặt đầy vẻ tiếc nuối: “Thông thường người tới đều là đại tiểu thư tự cho là có thể liên hôn với tổng giám đốc Cố, người có da mặt dày như vậy cũng không nhiều lắm.”
Quả nhiên, sau khi Khương Manh Manh nói xong, Cố Bách Nhiên đi ra từ văn phòng đối mặt với Lisa đang vội vã chạy vào.
Sắc mặt Cốc Bách Nhiên hơi nghiêm túc nhưng nhớ đến thân phận của Trần Lisa nên vẫn khách sáo gật đầu với cô: “Cô Trần, không bằng chúng ta đến phòng đàm phán nói chuyện đi.”
Lisa dùng một tay đẩy Cố Bách Nhiên đang chắn đường sang một bên, nước mắt lưng tròng bổ nhào lên người Hàn Hướng Nhu: “Nhu Nhu, em không biết đâu, tối qua làm chị sợ muốn chết.”
Cốc Bách Nhiên: ???
Trần Lâm: ???
Các thư ký: “……” Đây rốt cuộc là có chuyện gì đang xảy ra vậy?
Hàn Hướng Nhu duỗi tay ra đón được Lisa, sau đó cầm túi thơm trên cổ cô ấy kiểm tra thì phát hiện bùa trừ tà bên trong có dấu vết đã từng sử dụng bèn vỗ lưng trấn an cô: “Không sao, một lúc nữa em sẽ giúp chị nhìn xem.”
Trải qua sự việc tối hôm qua, Lisa đã vô cùng tin tưởng vào Hàn Hướng Nhu, sau khi nhận được an ủi thì cô lập tức cảm thấy an toàn hơn nhiều. Cô tự biết nơi này không phải công ty nhà mình, chỉ bò lên người Hàn Hướng Nhu một lúc rồi đứng lên, vừa quay đầu thì nhìn thấy vẻ mặt quái lạ của Cố Bách Nhiên đang nhìn mình lập tức kinh ngạc hỏi: “Tổng giám đốc Cố, sao anh lại ở đây?”
Cố Bách Nhiên dùng vẻ mặt lạnh nhạt nhìn cô, cảm thấy không còn lời gì để nói: Vừa rồi tôi nói chuyện cô hoàn toàn không nghe thấy đúng không? Vậy đẩy người sao lại nhanh nhẹn như vậy?
Nhìn thấy CốBách Nhiên, Lisa nhanh chóng trở lại trạng thái bình thường rồi nở nụ cười khách sáo có lễ: “Tổng giám đốc Cố, thật ngại quá, lần này tôi tới quý công ty là có một số yêu cầu chi tiết về việc hợp tác cần tham khảo với các anh, không biết có tiện để tôi hỏi thư ký Hàn một ít vấn đề không? Tôi muốn ngồi riêng với cô ấy để hiểu hơn.”
Được thôi, đều chính thức tìm cớ như vậy thì mình còn có thể nói cái gì? Cố Bách Nhiên lộ ra biểu cảm phức tạp liếc nhìn hai người một cái rồi khách sáo gật đầu: “Cô Trần cứ tự nhiên.” Sau đó đi qua lướt qua hai người.
Khương Manh Manh nhìn bóng dáng của Cố Bách Nhiên cứ cảm thấy hơi hiu quạnh bèn không nhịn được móc di động ra lặng yên gõ một hàng chữ trên nhóm: “Nhu Nhu, em lấy sai kịch bản rồi!”
Hàn Hướng Nhu đưa Lisa tới phòng đàm phán rồi giúp cô ấy lấy ly cà phê để lên bàn: “Tối hôm qua gặp phải chuyện gì vậy?”
Lisa duỗi tay ra nắm chặt lấy túi thơm trên cổ, thể hiện trong lòng vẫn còn sợ hãi: “Lúc cơm tối ngày hôm qua cha của chị có hỏi việc hẹn hò với tổng giám đốc Cố, lúc ấy thân thích trong nhà đều ở, chị không muốn nói quá nhiều nên tùy tiện bảo khá tốt cho có lệ. Lúc ấy sắc mặt ông nội chị khá khó coi, liên tục oán trách cha chị nói như vậy sẽ đưa tài sản trong nhà làm lợi cho người ngoài, lại nhắc tới mấy cháu trai của ông nghìn lần vẫn như một. Ngày hôm qua chị rất mệt, nghe ông nói vậy nên không đủ kiên nhẫn nữa trực tiếp quăng đũa trở về phòng.”
Ngay sau đó trên khuôn mặt của Lisa thể hiện ra biểu cảm khiếp hãi: “Nửa đêm hôm qua chị bị những tiếng đập cửa đánh thức, chị đi tới cửa hỏi là ai thì bên ngoài không có ai nói chuyện. Lập tức chị cảm thấy chuyện không ổn nên nhanh chóng bật đèn lên nhưng tất cả đèn đều không sáng, chị liền đi tới cửa sổ kéo rèm ra. Cũng may tối hôm qua ánh trăng khá sáng, chị bọc chăn ngồi đầu giường nhìn chằm chằm vào cửa, đại khái là qua vài phút thì chị nhìn thấy một người giấy nhỏ làm bằng giấy màu vàng chui vào từ khe cửa rồi bò tới vị trí chốt cửa, sau đó mở cửa ra.”
Hàn Hướng Nhu nghe được chuyện hay: “Là thứ gì vào được vậy?”
“Là một nữ quỷ tóc dài mặc quần áo đỏ, mặt của ả màu xanh đậm, móng tay thì dài như vậy này. Vừa vào cửa liền lao vội về phía chị, cũng may ả còn chưa chạm tới chị thì túi thơm mà em cho chị phát ra ánh sáng màu vàng, nữ quỷ kia kêu thảm một tiếng liền biến mất không thấy. Chị ngồi trên giường mà cử động một cái cũng không dám, đợi đến hừng đông ngủ thiếp một lúc rồi nhanh chóng tới tìm em.” Sắc mặt của Lisa khó coi liếc nhìn Hàn Hướng Nhu một cái: “Không phải em nói đối phương không thể làm pháp nhanh như vậy sao?”
Hàn Hướng Nhu nhổ vỏ hạt dưa trong miệng ra rồi uống một ngụm trà hoa: “Lần này không phải làm pháp nữa mà là trực tiếp thả ra lệ quỷ đang nuôi dưỡng rồi.”
Suýt nữa Lisa muốn khóc: “Chị cảm giác còn đáng sợ hơn so với huyết quang tai ương nữa, Nhu Nhu à, chị phải làm sao bây giờ đây?”
Vốn Hàn Hướng Nhu còn muốn chờ đến cuối tuần xử lý bọn họ, nếu bọn họ gấp không chờ nổi như vậy thì cũng không còn gì để nói nữa: “Đêm nay em đi theo chị về nhà xem, nhưng tốt nhất là chị và cha chị nói chuyện với nhau để chú còn chuẩn bị tâm lý.”
Lisa gật đầu: “Chị đi công ty của cha nói chuyện này với ông đây.”
Hàn Hướng Nhu đứng dậy mở cửa phòng đàm phán, Lisa không có tâm tình chào hỏi với Cố Bách Nhiên nên trực tiếp rời khỏi tập đoàn Thần Huy. Hàn Hướng Nhu nhớ tới mình vẫn còn cầm thẻ đen của Cố Bách Nhiên quên đưa cho anh nên vội vàng tìm ra rồi gõ cửa văn phòng tổng giám đốc.
“Vào đi!” Cố Bách Nhiên ngẩng đầu thì phát hiện người tiến vào lại là Hàn Hướng Nhu bèn lập tức lộ ra vẻ mặt quái lạ: “Cô có chuyện gì sao?”
“Tổng giám đốc Cố, đây là thẻ đen của anh, cô Trần nói cảm ơn ý tốt của anh, nhưng cô ấy vẫn có thói quen quẹt thẻ của mình.”