Đó là cách cô tự bảo vệ mình.
Cô luôn nghĩ rằng mình sẽ sống một mình vui vẻ suốt đời, không ngờ lại có người phá vỡ ngoại lệ này. Anh không sợ thể chất đặc biệt của cô, không sợ trọng trách phục hưng môn phái của cô, dù gặp chuyện gì anh cũng sẵn sàng cùng cô gánh vác. Hàn Hướng Nhu cảm thấy, có một người như vậy ở bên cạnh, đời này cô đã mãn nguyện rồi.
Bốn mắt nhìn nhau, Hàn Hướng Như nhìn thấy ánh mắt vừa căng thẳng vừa phấn khích của Cố Bách Nhiên, đột nhiên cô cười, kiễng chân hôn nhẹ lên môi anh. Khi đôi môi của Hàn Hướng Nhu vừa rời khỏi, Cố Bách Nhiên đột nhiên ôm chặt eo cô, làm sâu thêm nụ hôn này.
Môi răng hòa quyện, âm dương hợp nhất, trong khoảnh khắc đó Hàn Hướng Nhu quên mất mình đang ở đâu, quên mất mục đích của mình đến đây, trong đầu chỉ còn sự xao động trong lòng và cảm giác mềm mại kỳ diệu khiến người ta nếm qua một lần là không thể quên, làm Hàn Hướng Nhu lưu luyến mãi.
Không biết đã hôn bao lâu, cho đến khi cả hai đều thở hổn hển mới lưu luyến không rời, nhìn vào mắt đối phương. Hàn Hướng Nhu bỗng cười rộ lên, khuôn mặt cô như đóa hoa rực rỡ nở rộ, nhìn thấy Cố Bách Nhiên chỉ muốn ôm cô vào lòng, không muốn rời xa cô một phút giây nào.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây