“Yêu quái thì sao? Nếu không có yêu quái nhỏ này cứu con gái bà, nó đã sớm biến thành cô hồn ma quỷ rồi.” Hàn Hướng Nhu tức giận đến mức ngực đau nhói, nhìn thêm một cái cũng thấy bẩn thỉu: “So với yêu quái, cả nhà các người còn giống ác quỷ hơn, bẩn thỉu đến mức khiến người ta ghê tởm! Tốt nhất các người nên cầu nguyện sau khi chết đừng gặp tôi, nếu không dù các người không xuống địa ngục tôi cũng sẽ đánh các người tan nát!”
Hàn Hướng Nhu không thể kiềm chế cơn giận dữ trong người, chuỗi vòng tay gỗ sấm sét tỏa ra tia lửa điện lách tách, dọa bà Trần sợ hãi lăn lóc bò về, sợ hãi bị cô đánh sét.
Hàn Hướng Nhu hít vào một vài hơi thật sâu để kìm nén cơn giận, lại lấy từ trong túi ra một bộ bùa trận đưa cho rái cá nhỏ: “Cũng không biết gia đình này có mời thêm đại sư nào nữa không, lỡ không phân biệt trắng đen mà tấn công thì có thể làm hại các người. Cậu cầm bộ bùa trận này, có nó ở đây người khác không thể đến gần căn phòng này, rái cá nhỏ nhất định sẽ ra đời suôn sẻ.”
Rái cá tinh nhìn thứ Hàn Hướng Nhu đưa tới mà ngẩn người, nước mắt rưng rưng trong hốc mắt, xúc động không biết nói gì: “Đại sư...”
“Cầm lấy.” Hàn Hướng Nhu nhét bùa vào tay cậu, nói rất nhanh: “Nhà tôi ở Lâm Hải, thích hợp cho rái cá sinh sống hơn thủ đô. Sau khi rái cá con ra đời, cậu đến phòng 303 tìm Lý Chấn Quốc để liên lạc với tôi, tôi sẽ đưa hai người đi tìm nơi an toàn cho rái cá con. Còn cậu...” Hàn Hướng Nhu thở dài: “Cấm thuật đã làm tổn thương linh hồn của cậu, tương lai chỉ còn con đường hồn phi phách tán.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây