Hàn Hướng Nhu vừa ăn vịt vừa cười nói: “Cái gì mà nghề tay trái, mình là người của môn phái chính thống, cậu nói cứ như mấy ông thầy bói trên cầu ấy.”
Trương Hân cũng ở bên cạnh dùng sức gật đầu phụ họa: “Các cậu chưa thấy qua thủ đoạn của Nhu Nhu nhà chúng ta, Miêu nữ đó còn định thả rắn độc cắn người, nhưng Nhu Nhu chỉ cần dùng một ngón tay là con rắn xanh đã ngất xỉu rồi. Sau khi nghe danh Nhu Nhu, mặt mày cô ta tái mét, ngoan ngoãn nhận lỗi và không dám làm gì nữa, sợ Nhu Nhu phá hủy phép thuật của cô ta…”
Bốn người vừa nói vừa cười ăn uống hơn một tiếng đồng hồ. Khi tính tiền chuẩn bị rời đi, một người đàn ông đầu trọc ngồi bàn bên cạnh đứng dậy, ngượng ngùng nhỏ giọng hỏi: “Xin lỗi, tôi vừa nghe cuộc trò chuyện của các cô, tôi muốn hỏi vị đại sư này có biết bắt ma không?”
Hàn Hướng Nhu cười: “Đó là sở trường của tôi, nhưng giá cả cũng không rẻ đâu!”
Nghe vậy, người đàn ông đầu trọc thở phào nhẹ nhõm: “Cô yên tâm, chỉ cần chuyện được giải quyết thì tiền không thành vấn đề!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây