Cô ấy cảm nhận được bùa hộ mệnh trong tay lại nóng lên, nóng đến nỗi suýt nữa không cầm chắc. Chỉ là cô ấy chưa kịp nhìn rõ người giấy làm gì, nó đã biến thành tro.
Thấy Hàn Hướng Nhu lại lấy ra một tờ giấy bồi vàng, Trương Hân sợ đến mức suýt bật khóc, vội vàng đưa tay ra ngăn người lại, hết sức yếu ớt nói: “Đừng xé, còn xé nữa thì tối nay mình sẽ gặp ác mộng mất.”
Cô tiếc nuối bỏ giấy lại vào túi xách, nói một cách chưa thỏa mãn: “Mình vừa mới học gấp con hổ, vốn còn định để cậu xem có giống hay không nữa đấy.”
Trương Hân khóc không ra nước mắt, xua tay lia lịa: “Có giống hay không thì không quan trọng, dù sao cũng thật đáng sợ.”
Hàn Hướng Nhu chỉ vào bùa hộ mệnh đã thành tro trong tay cô ấy, giải thích: “Giống như cậu thấy đó, bùa hộ mệnh đã ngăn cản 2 lần tấn công giúp cậu. Cậu cẩn thận nhớ lại đi, đến cùng lúc trước đã có chuyện gì xảy ra lúc bùa hộ mệnh kia của cậu nóng lên thế? Bình thường mà nói, 1 năm 1 lần tai nạn xem như bình thường, tuy nhiên việc bùa hộ mệnh liên tục có tác dụng 3 lần trong thời gian ngắn như thế chắc chắn là có nguyên nhân.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây