Cô nghiêm nghị gật đầu: “Đó là đương nhiên, bởi vì đây là do mình vẽ, sao có thể không linh nghiệm được!”
Trương Hân: “...”
Nghe thấy sự tự tin quen thuộc của Hàn Hướng Nhu, cô ấy không nhịn được phì cười, ôm lấy cô rồi nhéo mặt: “Nhu Nhu à, đã tốt nghiệp gần 1 năm rồi, sao cậu vẫn đáng yêu như thế chứ?”
Hàn Hướng Nhu phồng má lên: “Mình đáng yêu và mình tốt nghiệp được bao lâu có liên quan gì sao? Chúng ta vẫn nên nói chuyện bùa hộ mệnh trước đi.”
Trương Hân do dự một lúc: “Mình cũng có biết chuyện gì đâu, mình rất hòa hợp với các đồng nghiệp trong công ty. Nhà mình cũng chẳng phải giàu nứt đố đổ vách gì, cũng chẳng có ai đố kỵ với bọn mình mà.” Cô ấy nhìn chằm chằm vào đống tro tàn bùa trên bàn kia: “Nhu Nhu, đồ chơi cậu vẽ này là thật à? Học từ ai thế?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây