Hàn Hướng Nhu còn lén lút hỏi qua ông cụ Hàn, trước kia trên Thần Tiên Lĩnh bọn họ cũng dâng cống phẩm cho Tổ sư gia, mấy chục năm trời Tổ sư gia chưa từng chạm qua. Nay Tổ sư gia vừa ăn ăn uống uống vừa biết chơi như thế, sao không giống thần thức trong truyền thuyết gì hết vậy?
Ông cụ Hàn cũng không hiểu lắm, hơn ngàn năm qua trong huyền môn chỉ có một sợi thần thức do Tổ sư gia để lại, hoàn toàn không có hình mẫu để tham khảo. Hàn Hướng Nhu nghĩ không ra bèn không thèm nghĩ nữa, dù sao bây giờ Tổ sư gia tung tăng nhảy nhót không có dấu hiệu tiêu tán đã là may mắn lắm rồi, có Tổ sư gia tọa trấn quy mô của phái Thiên Nhất sẽ được mở rộng nhanh thôi.
Ăn tết xong chẳng mấy chốc đã hết tháng giêng, Hàn Hướng Nhu còn nhớ chuyện quản lý Hắc của chợ quỷ dùng da người có chút tương tự với Lê Chính Tắc, cô còn cố đi dạo qua nhà cũ của nhà họ Trương hai vòng, nhưng liên tục chiêu hồn hai lần cũng không nhìn thấy bóng dáng Lê Chính Tắc đâu. Thế nên cô chỉ có thể tiếp tục giam giữ quản lý Hắc, nghĩ chờ về sau gặp được Lê Chính Tắc lại nói tiếp.
Ngoại trừ chuyện của Lê Chính Tắc, điều mà Hàn Hướng Nhu quan tâm nhất là địa phủ. Cô thấy đã hơn một tháng Chu Tân đi điện Luân Hồi chắc cũng đã về, nên dùng bùa thỉnh thần thỉnh Thành Hoàng bản địa Chu Tân lên hỏi dò chuyện điện Luân Hồi. Chu Tân nói điện Luân Hồi nhìn rất ngay ngắn trật tự, quỷ hồn xếp hàng đều thành thật uống canh Mạnh bà, quỷ sai trị an ở đó thoạt nhìn cũng rất bình thường, không hề hỗn loạn như Thành Hoàng giả nói. Có điều Chu Tân không hề thấy được Chuyển Luân Vương, dù sao ông ấy chỉ là Thành Hoàng của một thành phố, Chuyển Luân Vương người ta không triệu kiến ông ấy cũng là chuyện thường, chẳng qua như thế thì ông ấy không thể đoán được Chuyển Luân Vương đến cùng đã xảy ra chuyện gì.
Bây giờ không có tin tức chính là tin tức tốt, tuy người soán vị âm thầm hoạt động trong tối, nhưng Chu Tân và Hàn Hướng Nhu cũng có thời gian ứng phó.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây