Hàn Hướng Nhu tiến tới, giơ tay đặt lên tim ông ấy, đưa thần thức vào thăm dò. Cố Bách Nhiên rất sợ lão gia Thành Hoàng không biết thật giả này đột nhiên tấn công làm cô bị thương. Anh cầm Thiên Bồng Xích kề lên cổ ông ấy, nhìn đối phương với vẻ mặt đầy cảnh giác.
Thần thức của Hàn Hướng Nhu xuyên qua lồng ngực Chu Tân để thăm dò, thứ đầu tiên cô thấy là kinh mạch trống rỗng. Đợi đến khi cô đi dọc kinh mạch đến đan điền, mới phát hiện ở đó có một chiếc khóa đồng bị cưỡng chế khảm vào, khóa lại tất cả quỷ lực. Thế nhưng lực tín ngưỡng bên dưới khóa đồng lại bao la như biển cả, chúng trôi lơ lửng trên đan điền giống như từng đám mây trắng viên vàng dưới ánh mặt trời.
Lực tín ngưỡng cũng chia theo màu sắc, lực tín ngưỡng trắng tinh viền vàng này là loại thuần khiết nhất vừa có ánh sáng công đức. Tương tự tà thần cũng có lực tín ngưỡng, song loại này gần như là máu xám tro và màu đen, là tà khí trời sinh mang theo ô uế.
Hàn Hướng Nhu mở mắt ra, khó hiểu nhìn Chu Tân: “Thành Hoàng giả khóa quỷ lực của ông lại không phát hiện ra lực tín ngưỡng của ông sao?”
Chu Tân cười một cách thoải mái: “Cô nhìn thêm chút nữa đi?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây