Vương Uy thò đầu ra nhìn quản lý Hắc, người kia dường như phát hiện ra, tầm mắt xuyên qua rất nhiều quỷ hồn nhìn thẳng vào mặt cậu ta. Từ sau khi tu luyện, cậu ta nhạy cảm hơn quỷ bình thường rất nhiều, mặc dù cậu ta không cảm nhận được bất kỳ uy áp nào từ người hắn ta, vậy mà trong lòng lại hết sức rõ ràng đây tuyệt đối không phải con quỷ mà mình có thể chọc nổi. Khi nhận ra quản lý Hắc nhìn tới, Vương Uy lập tức giả vờ quay đầu lại nói chuyện với con quỷ sau lưng như không có chuyện gì xảy ra.
May mà quản lý Hắc chỉ nhìn Vương Uy một lúc, hình như không phát hiện ra khác thường liền dời tầm mắt đi. Những con quỷ khác hoặc là khách quen của chỗ này, hoặc là được những quỷ khác dẫn tới. Tất cả đều có chút kính nể quản lý Hắc, mọi người nhanh chóng xếp hàng dựa theo yêu cầu của hắn ta.
Vị trí của Vương Uy xem như là gần chính giữa, nhưng dù vậy thì cậu ta vẫn chưa nhìn thấy cửa chính của chợ quỷ ra sao, nhìn ra phía sau, hàng người kéo dài hơn 2 dặm hoàn toàn không nhìn thấy điểm cuối.
Trong lúc nói chuyện, thời gian đã điểm 11 giờ tối. Vương Uy thấy quản lý Hắc cầm cây gậy lên, hình như gõ vào chỗ nào đó mấy lần. Cậu ta vừa định bay lên để nhìn rõ hơn một chút, lại nghe thấy người đằng trước hào hứng lên tiếng: “Mở rồi mở rồi!”
Vương Uy đi theo đội ngũ tiến về phía trước, cho đến khi đến cửa chính của chợ quỷ mới phát hiện cửa chính của nó lại mở ra trên núi, có điều trong ngọn núi này không nhìn ra bất kỳ khác thường nào.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây