Lưu Viễn Sơn cúp máy, suy nghĩ chốc lát vẫn gọi điện thoại cho Tằng Hiền Lương. Tô Minh biết tình hình sau chuyện xảy ra tối hôm qua, không cần giải thích thêm mà chỉ hỏi xem có đi hay không là được. Mà Tằng Hiền Lương chỉ biết mảnh đất này bất thường, cụ thể bất thường chỗ nào thì người này lại chẳng biết gì cả.
Tuy rằng ông ta muốn nhờ tổng giám đốc Tằng đi cùng mình, song lại không muốn lừa gạt đối tác, bèn kể lại đầu đuôi ngọn ngành chuyện tối hôm qua rồi đi vào chủ đề chính: “Hôm nay đại sư Hàn bảo tôi đi mua một vài pháp khí, thông báo cho tôi đến công trường vào 10 giờ, ông có muốn đi cùng tôi không?”
Tằng Hiền Lương đồng ý ngay tức thì, dẫu sao thời gian thi công vẫn còn 7 tháng, ông ta muốn tận mắt thấy chuyện được giải quyết mới yên tâm. Với lại, ông ta từng chứng kiến bản lĩnh của Hàn Hướng Nhu, tràn ngập sùng bái và tin tưởng cô. Ở trong lòng Tằng Hiền Lương, không có việc gì mà đại sư Hàn không làm được, cho nên hoàn toàn không cảm thấy sợ hãi.
9 giờ 50 phút tối, Tằng Hiền Lương và Lưu Viễn Sơn lần lượt lái xe đến công trường. Lưu Viễn Sơn ôm chiếc rương trong ngực, hỏi đối tác một cách không chắc chắn: “Tổng giám đốc Tằng, đại sư Hàn này thật sự có đáng tin không? Không nói dối ông, hôm qua anh em của tôi mời phải một đại sư giả mạo, cái mạng già của tôi suýt chút nữa mất trong tay lão ta rồi.”
Tằng Hiền Lương lập tức vỗ ngực hứa hẹn: “Tổng giám đốc Lưu yên tâm, không nói dối ông, đại sư Hàn vừa mới cứu cả nhà chúng tôi. Tôi đã tận mắt nhìn thấy bản lĩnh của cô ấy, lệ quỷ hay tà Phật gì đó đấu với cô ấy đều giống như cho không vậy, nếu không thì tôi cũng không giới thiệu cho ông đâu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây