Ông ta nói xong liền lấy một tấm huy chương đồng màu vàng trên cổ xuống: “Tôi còn bỏ 300 ngàn mua một lá bùa hộ mệnh từ chỗ lão ta nữa, có lẽ cũng là giả.”
“Còn bùa hộ mệnh cơ đấy.” Lưu Viễn Sơn cười khẩy đáp trả: “Là bùa quỷ nhập thì có, tôi đoán trên người lão ta mang theo không ít, quỷ vừa xuất hiện đã nhập vào người lão ta rồi.”
Tô Minh ngồi dựa vào chân tường, ảo não túm tóc, mày nói mày đang yên đang lành ở nhà uống trà tốt biết bao, dính vào chuyện này làm quái gì chứ? Có điều bây giờ có nói gì cũng đã muộn rồi, ông ta nhìn Lưu Viễn Sơn, liên tục thở dài: “Anh Lưu, anh nói chúng ta phải làm sao đây? Nếu không hai ta thử trèo tường qua đi?”
Tường được xây ở công trường có 2 lớp, lớp đầu tiên là tường gạch cao 2 mét, bên ngoài còn có một lớp tường quảng cáo cao 3 mét, vừa làm đẹp thành phố vừa có thể đề phòng kẻ trộm. Điều Tô Minh nói đến là biện pháp không thể làm được, ông ta cũng biết độ khó quá lớn.
Lưu Viễn Sơn tuyệt vọng lắc lắc đầu: “Dù cho trèo qua được tường gạch cũng không trèo qua được tường quảng cáo. Hơn nữa bên ngoài đen ngòm, ngay cả chút ánh sáng đèn đường cũng chẳng có, càng nguy hiểm hơn.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây