Tằng Hiền Lương nghe xong, sắc mặt lập tức thay đổi: “Hóa ra là tên khốn nạn đó, năm nay công ty chúng tôi và công ty của Trình Diệu Võ cùng cạnh tranh mấy gói thầu, có điều chất lượng xây dựng thi công của công ty ông ta không ổn, quản lý an toàn chưa đạt tiêu chuẩn, hoàn toàn không sánh bằng chúng tôi nên chỉ nhận mấy dự án nhỏ. Với việc cạnh tranh kinh doanh bình thường này, ông ta không muốn cải thiện quản lý, ngược lại muốn dùng biện pháp đường ngang ngõ tắt này. Chẳng trách công ty càng kinh doanh càng nhỏ, tôi thấy công ty kia của ông ta sớm muộn gì cũng sẽ bị ông ta làm phá sản!”
Nữ quỷ cũng giận dữ gật đầu theo: “Lý Thiên Minh này không phải người tốt, cô nói xem một nữ quỷ là tôi trêu ai chọc ai chứ, không phải chỉ đến bên cạnh ngửi chút mùi lúc bọn họ ăn xiên thịt dê thôi sao. Tôi thậm chí còn chẳng liếm được lần nào mà Lý Thiên Minh đã bắt tôi lại rồi.”
Cô ta chỉ chỉ vào đầu mình cho Hàn Hướng Nhu nhìn: “Cũng không biết hắn ta đã đánh thứ gì vào hồn phách của tôi nữa, tôi muốn đi cũng không đi được.”
Hàn Hướng Nhu thấy trong hồn phách của cô ta có một con dấu, bèn đưa tay xóa nó đi. Nữ quỷ lập tức cảm thấy thân thể thả lỏng hơn, cảm giác trói buộc khiến toàn thân cô ta cảm thấy mất tự nhiên kia cuối cùng cũng biến mất. Cô ta nhất thời mừng đến chảy nước mắt.
Cô đợi tâm trạng của nữ quỷ bình tĩnh lại, sau đó chỉ vào Vương Nhã Quyên và Tiền Hữu Đức bị ném vào trong góc: “Vậy tại sao chuyện này lại liên quan đến 2 người bọn họ?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây