Tằng Hiền Lương cũng đứng dậy từ bên giường, nhìn bà ta với vẻ mặt phức tạp. Bọn họ là bạn học đại học, là mối tình đầu của nhau, từng có một mối tình ngây thơ và đẹp đẽ nhất. Đáng tiếc, thời gian hạnh phúc của họ quá ngắn ngủi, kể từ ngày Vương Nhã Quyên vứt bỏ gia đình ngoại tình với Tiền Hữu Đức, Tằng Hiền Lương không còn tình cảm gì khác với bà ta ngoài sự ghét bỏ.
Ông ta nhanh chóng lấy lại bình tĩnh và nhìn chằm chằm Vương Nhã Quyên bằng ánh mắt không còn chút gợn sóng, như thể bà ta là một người xa lạ: “Vương Nhã Quyên, bà không cảm thấy cách làm của bà khiến người ta ghê tởm sao?”
Vương Nhã Quyên cười lạnh một tiếng, khoanh chân ngồi xuống đất, móc một điếu thuốc trong túi ra ngậm vào miệng: “Người chết vì tiền chim chết vì ăn, cái này có gì mà ghê tởm.”
“Tôi không cần biết bà như thế nào, nhưng bà không nên lôi Nhược Nhược gia nhập loại tà giáo này.” Tằng Hiền Lương giận dữ quát: “Con bé là con gái ruột của bà, bà không cảm thấy tội lỗi khi hủy hoại cuộc đời con bé như thế sao?”
Vương Nhã Quyên nói với vẻ mặt say mê: “Đây không phải hủy hoại mà là cứu rỗi, đừng thấy bây giờ ông có tiền, đợi sau khi Phật của tôi thu thành Đại Pháp, chúng tôi mới là chúa tể của thế giới này.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây